Page 172 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 172

Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.


               trong tình yêu lý tưởng đam mê nhất, vẫn không thể
               loại bỏ bề ngoài xấu xí, một điều căn bản quan trọng.
               Tuy cô vẫn còn một vóc dáng đẹp, giữ gìn theo tỷ lệ
               thời gian, trong bộ áo quần thời trang, trông khá trẻ
               trung, nhưng vẫn biết khi cởi ra hết, sẽ lộ những nếp
               nhăn ở cổ, vết sẹo dài do giải phẫu ở bụng mười năm
               về trước.

               Dù đã quên đi  một thời gian  ngắn, hiện  tại,  ý thức
               thực tế quay trở về, (cho đến lúc này, dường như căn
               phòng cho cô cảm giác an toàn cao hơn đời sống của
               mình) vì  vậy, từ con phố bên dưới, trổi dậy những
               sầu  lo  trong  sáng  hôm  nay. Chúng  tràn  ngập  căn
               phòng,  bốc  cháy trên  những  tấm hình  sau  khung
               kính, trên ghế bành, trên bàn, trong tách cà phê đã
               cạn. Khuôn mặt con trai cô dẫn đường cho chúng đi.
               Khi bắt gặp  con mình,  cô xấu hổ,  bỏ chạy, ẩn núp
               vào một nơi nào sâu thẳm trong thâm tâm. Thật ngu
               ngốc, cô đang ở tại một thời điểm đã từng ước mong
               được trốn khỏi lối đi mà con cô đã ép buộc, phải đi
               với miệng tươi cười và nói  lời phấn khởi. Một thời
               điểm ước ao được giải thoát (ít nhất trong một chốc
               lát) rồi bất chợt ngoan ngoãn dừng lại, thừa nhận đó
               là  lối  đi  duy  nhất  thích  đáng  cho  mình.  Nhìn  thấy
               khuôn mặt con chế giễu, xấu hổ quá, cảm thấy mình
               càng lúc càng nhỏ bé trước mặt con, cho đến khi sự
               sỉ nhục biến cô thành vết sẹo trên bụng.

               Anh siết  vai cô rồi  lập lại một lần nữa, “Thật vô lý,
               đừng từ chối anh”, cô lắc đầu một cách máy móc vì
               khuôn mặt cô đang nhìn thấy không phải của người
               chủ nhà mà là mặt đứa con, mặt kẻ thù, kẻ mà cô
               càng ghét càng cảm thấy nhỏ lại và càng nhục nhã.
               Cô nghe nó la mắng về ngôi mộ bị hủy bỏ. Nhưng từ
               trong tâm trí  hỗn loạn,  tự động trào ra một câu nói
               giận dữ, hét thẳng vào mặt nó, “Con ơi, người chết
               cũ phải nhường chỗ cho người chết mới.”



                                         172
   167   168   169   170   171   172   173   174   175   176   177