Page 167 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 167

Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.


               Lắng nghe và không phản đối khi thỉnh thoảng  anh
               vuốt ve tay cô, cái sờ nhè nhẹ hòa với giọng điệu nhẹ
               nhàng của lời trò chuyện, mang một nỗi niềm không
               dứt khoát (dành riêng cho ai? cho người phụ nữ đang
               nghe nói hay người phụ nữ đã từng nghe nói.) Sau
               cùng, cô thích thú người đàn ông đang vuốt ve mình.
               Thậm chí,  còn  tự nhủ,  cô thích  anh  này  hơn  anh
               thanh niên mười lăm năm trước, thiếu kinh nghiệm.
               Nếu cô nhớ không lầm, anh ta là điều phiền toái.
               Theo anh, trong giây phút cái bóng cô chuyển động
               trên mình và anh cố gắng tìm hiểu lời thì thầm nhưng
               vô ích, ngay lập tức anh im lặng, còn cô, (thật dại dột,
               làm như anh  biết những lời nói thầm này, sau  bao
               năm xa cách, muốn nhắc lại như một bí ẩn nào đó đã
               bị lãng quên từ lâu), cô dịu dàng hỏi, “Em đã nói lời
               gì vậy?”
               9.
               “Anh không nghe.” Anh không biết, lúc đó, không chỉ
               cô thoát khỏi trí óc của anh mà cả cảm nhận của anh
               cũng vậy. Hoàn toàn không thấy không nghe cô. Khi
               anh mở đèn trong phòng ký túc xá, cô đã mặc y phục
               chỉnh tề. Một lần  nữa, mọi thứ về cô trở nên bóng
               bẩy, mùi mẫn, hoàn chỉnh. Anh cố tìm một liên hệ nào
               đó giữa khuôn mặt cô trong ánh sáng và gương mặt
               lúc nảy đã cố nhìn trong bóng tối, nhưng vô ích. Họ
               chưa chia tay, vậy mà anh đã cố gắng ghi nhớ cô, cố
               tưởng tượng khuôn mặt (không nhìn  thấy) và thân
               hình  (mờ ảo)  đã  như  thế  nào  lúc  đang  làm  tình,
               nhưng dường như không thể được. Cô vẫn lẫn trốn
               ngoài hư cấu.
               Anh quyết định, lần sau khi làm tình, sẽ mở đèn sáng.
               Nhưng, không có lần sau. Kể từ hôm đó, cô đã lịch
               sự  khéo léo  tránh  mặt anh.  Thất  bại  chìm vào  vô
               vọng, mà không hiểu tại sao.



                                         167
   162   163   164   165   166   167   168   169   170   171   172