Page 67 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 67
Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.
nghĩ anh là kẻ công khai lợi dụng hoặc hoàn toàn lừa
đảo. Đối với những ai, trong mọi trường hợp, nghĩ
việc nhịn ăn là dễ dàng, vì anh biết cách làm cho nó
dễ trôi qua, chỉ cần họ có đủ can đảm thừa nhận một
nửa của sự thật. Còn anh, phải chấp nhận tất cả.
Nhiều năm qua, đã trở thành quen thuộc. Nhưng sự
bất mãn vẫn gặm nhắm nội tâm lâu ngày nhưng chưa
bao giờ khiến anh tự ý bỏ cuộc ra khỏi lồng trong bất
kỳ cuộc biểu diễn nhịn ăn nào - về việc này phải công
nhận lòng tín nhiệm của anh ta.
Người tổ chức đã đặt ra khoảng thời gian nhịn đói là
bốn mươi ngày và không cho phép vượt qua giới hạn
đó, ngay cả ở các thành phố quốc tế. Thực ra, người
tô chức có lý do chính đáng. Kinh nghiệm cho thấy,
trong vòng bốn mươi ngày, có thể gia tăng thu hút sự
để ý của dân trong thành phố qua cách thức tăng dần
quảng cáo, sau thời hạn đó người ta sẽ quay lưng,
mức độ phổ biến sẽ giảm sút thấy rõ. Về quan điểm
này, dĩ nhiên, có sự khác biệt nhỏ giữa các thành phố
và các quốc gia, nhưng theo quy luật, bốn mươi ngày
là thời hạn tối đa.
Vì vậy, sau bốn mươi ngày, cánh cửa lồng trang
hoàng đầy hoa được mở ra, khán giả nhiệt tình hiện
diện chen lấn chung quanh, có ban nhạc quân đội
trình tấu, hai bác sĩ bước vào lồng, khám và lấy
những số đo cần thiết từ anh nghệ sĩ đói, kết quả
được tuyên bố trên loa vang cả khán trường. Sau
cùng, hai cô trẻ đẹp xuất hiện, họ vui mừng vì trúng
được bắt thăm, xoay sở dìu anh nghệ sĩ đói vài bước
đi ra khỏi lồng, nơi trên chiếc bàn nhỏ, dọn sẵn một
bữa ăn được bệnh viện lựa chọn cẩn thận. Lúc này,
anh nghệ sĩ trong tư thế phản đối. Dĩ nhiên, có thể
thoải mái đặt cánh tay xương xẩu lên bàn tay dang ra
nâng đỡ của hai phụ nữ đang cúi xuống, nhưng anh
không muốn đứng dậy. Tại sao phải chấm dứt sau
bốn mươi ngày? Anh có thể nhịn ăn thêm một thời
67