Page 70 - Bản Tin Sinh Hoat Cư An Tư Nguy - 7A
P. 70
70
người đàn ông một thời cô yêu say đắm. giả lả.
Những cánh phượng hồng ép vội, những - Cậu Ba, hay cậu Bảy cũng vậy thôi. Chỉ là
vần thơ tình non nớt chắp nối sao mà đáng cái tên để gọi khỏi nhầm với ai đó.
yêu đến thế. Bao đêm trăng hẹn hò mộng - Anh lập gia đình rồi hả, có mấy cháu. Chị
mơ… Tính anh rất khẳng khái. Cô thật sự và các cháu ở đâu? Anh nói là em biết liền
yên tâm khi ở bên cạnh anh. Lời thề đã bị hà
biến cố thời cuộc cuốn trôi đục ngầu. Họ – Cô nói một hơi vẻ trìu mến hiện trong ánh
tưởng rằng mãi mãi bên nhau. Nào ngờ… mắt
giấc mơ tan như khói thuốc. Người yêu bị - Vợ con gì cô. Cô nhìn tui xem, có ai muốn
gọi lính. Tạm biệt giảng đường, tạm biệt làm vợ kẻ mặt mũi như quỷ sứ này. Lần
người yêu bé nhỏ không hẹn ngày trở lại. đầu cô chẳng nói cô sợ tui đó sao? Khi xưa
Còn cô. Cuộc đời đưa đẩy trở thành vợ hờ tui đâu có giống ma như vầy. Tui cũng có
của một người đàn ông khác. Lão ta bao cô người yêu đẹp như tiên nữ. Nàng rất dỗi
như bao một vũ nữ với những cuộc tình dịu dàng, nàng hứa đợi tui tới ngày trở về.
thâu đêm. Trong cơn binh biến, lão bỏ rơi cô Vậy mà ngày trở về nàng lại là vợ một kẻ
giữa biển người chạy loạn. Cô chới với khác. Nhưng đau đớn hơn lại là vợ hờ của
không biết đi đâu, nên đành quay về cái thằng cha đó? – Giọng hắn mai mỉa, chát
chốn đã sinh ra, nuôi cô lớn lên. Cô dựng đắng nhìn cô thăm dò. Hắn nuốt nước
quán buôn bán đắp đổi qua ngày. miếng “ực” một cái như nuốt cục nghẹn
- Anh ăn gì chưa? Nếu không chê, mời anh chận ngang cổ. Cô nhìn hắn bối rối: “Cô ấy
cùng ăn với em cho vui – Cô ướm hỏi sao lại giống ta quá, hay anh ta biết cô? và
- Cô định trả công tui hả? - Hắn hỏi ngược quá khứ chẳng mấy sạch sẽ của mình…Sao
lại. giọng nói anh ta như trách móc, như hằn
- Nếu nói trả công thì không. Vì hôm nay em học với cô không bằng…?”
không chuẩn bị thức ăn…? Hay để hôm Cô thở dài ngậm ngùi thay phận
khác em mời – Cô phân trần mình, không biết nói gì thêm. Không khí đặc
- Vậy thì được, tui phụ dọn cùng cô nhen – quánh giữa hai người. Đêm rơi nặng trĩu.
Hắn đồng ý. Bữa cơm tối dọn lên chỉ có tô Căn phòng trọ bé nhỏ giam hãm mọi
rau đắng luộc, chén mắm chưng, vài khúc suy nghĩ, mọi ước muốn của hắn. Hắn
cá kho, chén nước mắn dầm ớt. Bữa cơm muốn đập phá, muốn gào to rằng hắn không
đầm ấm như của đôi vợ chồng son… phải là quỷ dữ. Hắn muốn làm một nguời
- Em tên Lan, còn anh? – Cô hỏi đàn ông bình thường. Hắn đến trước
- Cha mẹ gọi tui là Minh Kỳ. gương lớn nhìn chăm chăm vào người đối
- Vậy là anh còn tên khác ví dụ như: “Cậu diện: “Á, mày hả. Mày mang bộ mặt dễ sợ
Ba” chẳng hạn. vậy ư? Sao không chết đi mà sống làm gì.
Cô cười cười làm hắn giật mình nghĩ: Mọi người nhìn mày như nhìn một quái
“Hổng lẽ cô biết tên thật của mình”- Hắn vật. Đến người đàn bà lăng loàn trắc nết đó
Bản Tin Sinh Hoạt Cư An Tư Nguy Số 7