Page 74 - Bản Tin Sinh Hoat Cư An Tư Nguy - 7A
P. 74
74
chị bạn yên lặng nắm tay tôi tỏ dấu an ủi, cuối cùng là “Đi”! Mẹ đâu con đó! Tôi đành
mấy sư cô đang có mặt nhìn tôi ái ngại cám ơn vị sư cô đưa ra đề nghị vừa rồi. Mọi
thương cảm, một vị lên tiếng: người lại lên tấm ván nằm tiếp, sự yên ắng
- “Hay là cô để các cháu ở lại đây chơi, nhà trở về trong căn phòng nhỏ, tôi vẫn không
Chùa sẽ giữ săn sóc giúp cho đến khi nào cô tài nào chợp mắt khi trong lòng còn ngổn
trở về.! Dắt chúng theo nguy hiểm và tội ngang nỗi âu lo.
nghiệp lắm.”Lời nói đầy tình nhân ái khiến
tôi suy nghĩ, nhưng làm sao yên lòng được. HÀNH TRÌNH GIAN NAN
Vì chúng còn nhỏ qúa, vả lại hồi nào tới giờ Chuyến xe lam chất đầy hành khách đưa
hai đứa chưa bao giờ xa mẹ một hôm nào, chúng tôi rời bến Tây Ninh từ sáng đến gần
nhất là phải ở cả ngày, đêm với những trưa thì vào đến “Càtum”. Chung quanh cây
người lạ. Thằng bé nhất còn đang bú mẹ nữa cối nhà cửa và trên quần áo tóc tai cả đoàn
làm sao đang tâm! Chúng sẽ khóc đến thành người cũng phủ mờ bụi đất. Đoạn đường đất
bệnh mất! Mà không biết chuyến đi bao lâu gồ ghề những ổ gà, ổ trâu cứ sóc lên sóc
mới trở ra được nữa. Nguy hiểm đang chực xuống nên mọi người ngả nghiêng va đụng,
chờ phía trước không ai đoán được, mấy chị đôi lúc đang đi bỗng xe nhảy dựng lên như
bạn đã nhất định không trở về nếu chưa gặp con ngựa chứng, khiến đầu một vài người bị
được chồng , Lòng tôi rối bời tấn thoái dộng mạnh lên mui xe đau điếng. Người tài
lưỡng nan … xế nghe mọi người la lớn mỗi khi chiếc xe
Nhưng cuối cùng cũng phải có một sự chồm lên hay lạng qua lạng lại khi né tránh
dứt khoát cho cả mình và mọi người yên đám ổ gà to tướng, làm tất cả ngã chúi lên
lòng, tôi lau khô những giọt nước mắt phân nhau nên trấn an bằng câu nói đùa ý nhị:
vân, “Một liều ba bảy cũng liều” Quyết định - “Bà con hổng biết sao, đây là con đường
Bản Tin Sinh Hoạt Cư An Tư Nguy Số 7