Page 77 - Bản Tin Sinh Hoat Cư An Tư Nguy - 7A
P. 77

77

           đang vần vũ trên bầu trời cũng đang đe dọa            xách chạy ra ngoài, thấy tôi đứng lớ ngớ họ
           đổ mưa bất cứ lúc nào, mà hai đứa con đang          la lớn thúc dục. Tôi nghẹn ngào khi nhìn hai
           đói đòi ăn.                                           đứa con thơ và đống đồ đạc bên cạnh. Bủn
             Vừa đi vừa nghỉ rồi cũng đến được đích              rủn tay chân, làm sao đây! Tôi ngẩn ngơ tê
           khi  hoàng  hôn  đã  bao  phủ  nhạt  nhoà  cảnh    dại ngồi xuống ôm con khóc không ra tiếng
           vật. Những người dân thật thà chất phác rất          trong  khi  mọi  người  lăng  xăng.  Vợ  chồng
           nhiệt tình giúp đỡ, lấy tiền nhà tượng trưng         người chủ nhà la to:
           thôi. Sau khi lo cho hai con tắm và ăn uống  - Cô để một túi đồ và bỏ thằng con lớn lên xe
           xong, soát lại trong túi chỉ chừa đủ tiền xe          tui  chở đi  cho, còn cô bồng  thằng  nhỏ mà
           cho chuyến về, tôi bắt chước họ, mua thêm             chạy theo sau. Lẹ lên không thì chết hết đó.
           con  gà,  luộc  chín.  Nấu  miếng  xôi  để  mai  Cuống  cuồng  làm  theo  người  chủ  nhà  tốt
           mang vào cho chồng xong tôi định đi nghỉ.            bụng,  chỉ  còn  chiếc  balo  và  đứa  con  nhỏ.
           Sáng ra còn phải khởi hành sớm vì từ đây đi         Tôi cố chạy theo nhưng đôi chân hình như
           tới  cổng  trại  thêm  4  km  đường  cũng  mất        không còn biết nghe lời , cứ qụy xuống trên
           nhiều thời gian. Họ báo sẽ nhận đơn lúc 9             mỗi bước đi. Chiếc xe chở đứa con lớn càng
           giờ sáng, cỡ 11 giờ là được thăm.                    lúc càng bỏ xa tôi, nghe vọng lại tiếng con
                                                                 tôi khóc thét lên khi không nhìn thấy mẹ và
          ĐOẠN TRƯỜNG                                            em đâu nữa. Mấy chị bạn nóng lòng thấy tôi
                                                                 cứ thụt lùi phía sau nên la lớn:
             Trời khuya dần, hai đứa bé quá mệt mỏi
           vừa đặt xuống giường là ngủ say sưa. Trằn  - Chị phải hy sinh mà giữ mạng mình với con
           trọc  mãi  vẫn  không  chợp  mắt  được,  lòng         trước, vất  bớt  đồ  đạc  đi  cho  nhẹ  mà  chạy.
           ngổn ngang trăm nỗi, tôi ra ngồi trước hiên           Chứ cứ đi kiểu này thì tụi tui cũng chết theo
           căn nhà lá nhìn làn mưa rơi trong màn đêm          chị luôn đó!
           u tịch, lòng bồi hồi nghĩ tới anh. Những giọt     Tôi nào muốn liên luỵ đến mọi người, dù
           nước mưa mát lạnh theo làn gió hắt vào mặt          trong  lòng  rất  phân  vân  lo  lắng.  Thường
           càng làm tôi tỉnh táo, dù rằng xác thân đã rã       những  chuyến  thăm  nuôi  chồng  trước  đây,
           rời. Tiếng  chó  nhà  ai  sủa  vang  phá  tan  sự    khi tôi không đi được thì gởi bạn bè một ít
           tĩnh lặng của đêm đen, giờ này chắc các anh          mang  giúp  vào  cho  anh. Và  bây  giờ  trong
           cũng đang thao thức mong cho mau sáng để              chiếc balo này có một ít qùa của chị em bạn
           được gặp mặt vợ con hay thân nhân…                    nhờ cậy, mà tôi cẩn thận lại để tất cả ở trên
           - Chạy mau, chúng nó tới nơi rồi …                    cùng của balo cho dễ nhớ. Nếu vứt đi những
             Tiếng  la  thất  thanh  của  ai  đó  kèm  theo      thứ nằm trên đều là của họ, không biết mai
           tiếng  chân  người  chạy  cùng  tiếng  chó  sủa       này  giải  thích  ra  sao  cho  khỏi  bị  hiểu  lầm
           liên hồi, tôi hoảng hốt đứng bật dậy. Ngoài        đây. Để bớt áy náy lương tâm, tôi nhờ chị
           đường từng chiếc xe bò chất chồng cả người           bạn mở nắp balo sau lưng tôi vất bỏ bất cứ
           lẫn đồ đạc đang rộn ràng chạy qua, bóng tối         vật gì . Một phần ba số lượng rồi mà hình
           bị  đẩy  lùi  bởi  những  ngọn  đuốc  sáng  rực      như vẫn khôn thấy nhẹ đi chút nào. Lưng tôi
           khắp nơi. Tôi đứng chết trân giữa cửa không           vẫn  đau  nhói  gập  cả  xuống  như  đang  đeo
           biết  làm  gì.  Trong  nhà  mọi  người  đã  thức    tảng đá to cóc góc nhọn, thằng bé con sợ hãi
           giấc  đang gói ghém  đồ đạc  chất lên  xe  bò         nên bám chặt cứng một bên hông làm người
           (hình  như  ở  đây  gia  đình  nào  cũng  có sẵn     tôi thêm nhức nhối. Bóng tối và sự yên lặng
           loại xe này), tiếng kêu gọi nhau í ới vang rền       phủ  trùm  vạn  vật,  đoàn  người  chạy  loạn
           cả  xóm.  Các  chị  em  bạn  cũng  tay  ôm  tay      cùng những bó đuốc bập bùng đã ở đâu đó


                                              Bản Tin Sinh Hoạt Cư An Tư Nguy Số 7
   72   73   74   75   76   77   78   79   80   81   82