Page 71 - Bản Tin Sinh Hoat Cư An Tư Nguy - 7A
P. 71
71
còn sợ mi. Mi trả nợ đời này bao giờ mới Cầu mong cho em được hạnh phúc” … Hắn
hết? Đâu phải tại mi gây ra nông nỗi này. thở khò khè lơ mơ lịm dần vào giấc ngủ mỏi
Tại cuộc chiến tranh chết tiệt đóng dấu lên mệt.
mặt mi. Những vết sẹo có thể lành theo năm - Cô đi đi, đi mau đi… Tôi với cô không lỗi
tháng, còn sẹo trong tim ta đây, tâm hồn ta phải gì cả... Cô nhìn thấu cái bản mặt méo
đây có thể lành được. Hắn hiểu rằng, đã mó của tôi rồi, thêm cái thân tàn ma dại này
mang thân lính sa trừờng thì người lính bên nữa, vậy cô muốn gì, muốn gì hả …?
này hay bên kia chiến tuyến cũng thế thôi. Câu nói nửa chừng bị chăn lại bởi một tràng
Họ cũng phải cầm súng chiến đấu: “ Sống ho khùng khục, rút thắt lồng ngực quặn đau.
hoặc Chết”. Ta thù hận ai? Ta hận kẻ khiến Cô quýnh lên chạy lại đỡ, vỗ vỗ vào lưng.
ta ra nông nỗi này ư? Ta hận kẻ bắn vào ta - Em nhận ra anh rồi, đừng xa em… xa em..
ư? Còn ta thì sao? Ta đã giết bao người, bắn Dù anh có xua đuổi em cũng không đi đâu
bị thương bao người, trong đó có bao người hết. Cô thút thít. Tâm trạng hắn lơ lửng: “Ta
mang thân thể khiếm khuyết giống ta đây? mơ hay tỉnh đây?” Hắn cảm nhận đầu hắn
Ta là ai và họ là ai…? Ông Trời ơi… Sao được ôm trong vòng tay ấm áp và bờ ngực
ông lại bất công với tui như vầy. Tiếng nấc phập phồng mền mại. Hắn líu ríu… “ e…
tắc nghẹn rồi vỡ ra. em…”. Hai chân yếu ớt không đỡ nổi hình
Hắn gào điên cuồng, vớ được cái gì hài rách bươm, đổ vật xuống sàn. Hắn chới
hắn quăng cái đó, tay đập vào mặt kiếng vỡ với choàng tỉnh. Hình ảnh và cuộc đối thoại
choang. Bàn tay nhuốm máu hiện tại và quá ban nãy chỉ là một thoáng trong cơn mê
khứ. Hắn gục xuống khóc hù hụ. Tim hắn sảng.
đau đến tận cùng. Trái tim một người khao * * *
khát yêu thương, nỗi nhớ dày vò trở lại, cấu Cô chạy bay sang nơi hắn trọ, gõ cửa
xé lòng hắn. Tình yêu của hắn còn đầy ắp, ầm ầm. Ghé tai nghe ngóng động tĩnh, bên
hối thúc hắn phải đi, phải nhìn, dù người ấy trong im ắng khác thường. Cô dùng sức
không biết hắn là ai? Hắn cũng muốn chạy mình đẩy mạnh, cửa bật mở, phòng trống
đến ôm cô vào lòng tha thứ tất cả. Có thể là trơn. Đầu giường tờ giấy trắng gấp ngay
lỗi của cô mà cũng có thể do thời thế đưa đẩy ngắn, vội vàng mở ra… Cô ngồi bệt xuống
vào con đường bế tắc – Như hắn. Đúng là sàn, nước mắt lặng lẽ rơi, rơi mãi…“ Sao lại
hắn vẫn còn yêu cô tha thiết. Một mặt hắn như thế được anh… Em yêu anh Minh
muốn nói rõ sự tình, một mặt hắn lại sợ cô Kỳ…Minh Kỳ…”.
phản ứng thái quá, hắn sợ bị tổn thương.- “ Không biết cô ngồi như thế bao lâu, ngoài
Liệu cô có chấp nhận một người như hắn – kia màn đêm đã buông tự bao giờ.
Một kẻ không tiền tài danh vọng, cả cái thân
thể hắn cũng không nguyên vẹn, tương lai
mịt mờ. Chẳng lẽ mình trở thành gánh nặng
cho cô ấy, điều này không bao giờ hắn muốn.
Thôi ta hãy quên đi, cho quá khứ ngủ yên. Minh Kỳ
Bản Tin Sinh Hoạt Cư An Tư Nguy Số 7