Page 142 - DAC SAN BK 2015
P. 142

- Đại bàng muốn gặp Ch/U Châu                    mọi người: "... đây là một sĩ quan xuất sắc, một
               Tôi  mới  vừa  cầm  ống  nghe  áp  vào  tay,  thì   tay chơi tới bến của đơn vị..." Hai người sửng sốt
           nghe chửi xối xả, giọng ông lồng lộng một cách       nhất hôm đó là tôi và ông Đại bàng mới. Đối với
           giận dữ, té ra là do Ch/U Thắng quá sợ nên không     tôi, tôi chỉ cố gắng làm tròn nhiệm vụ của mình.
           dám xua quân tấn công. Đại bàng gầm lên bảo tôi:     Với Đại bàng mới, ông ta lấy làm lạ vì ông cứ ngỡ
               - Nè! Ch/U Châu, tôi giao Trung đội lại cho      sĩ quan xuất sắc nhất phải là mấy ông Trung đội
           ông, ông có dám dẫn quân lên đánh mục tiêu trước     trưởng kia, sao lại là cái tay Trung đội phó trông
           mặt hay không?                                       hết sức ngớ ngẩn này. Có lẽ vì cái nhận xét này,
               Tôi  nghe  lịnh  mà  sợ  muốn  "té  đái  trong   chỉ một thời gian ngắn sau đó, tôi được Đại bàng
           quần", run lập cà lập cập rồi trả lời tuân lịnh. Tôi   mới cất nhắc lên làm Trung đội trưởng thật thụ.
           tháo ba lô quăng lên bờ ruộng cho nhẹ người, rồi          Tham  dự  hết  trận  đánh  này  đến  trận  đánh
           cầm khẩu súng tiểu liên M16, miệng chỉ kịp kêu       khác,  để  sống  còn,  không  còn  con  đường  nào
           lớn:                                                 khác, tôi phải tận lực lo công việc của mình. Càng
               - Tất cả theo tôi.                               ngày tôi càng đạt được sự tin cậy cao nơi cấp chỉ
               Lúc đó tôi "quíu" quá, nên không còn nhớ đến     huy, chính điều đó đã đẩy trung đội tôi vào chốn
           bài bản chiến thuật nào từng học ở quân trường.      hung hiểm. Khi Đại đội tiến quân vào nơi tử địa,
               Tôi xông lên, vừa chạy vừa bắn vừa la (không     trung đội tôi được lịnh đi đầu, khi rút quân từ nơi
           biết la cái gì nữa!) Cả trung đội hoảng hốt sợ tôi bị   đó ra, chúng tôi bao chót. Khi tấn công vào mục
           bắn chết, nên cũng vùng dậy chạy theo. Phía bên      tiêu, chúng tôi được giao nơi khó gặm nhất, và khi
           kia,  thấy  tôi  chạy  dẫn  đầu  rất  hung  hãn,  chắc   phòng thủ thì chúng tôi nằm nơi dễ chết nhất.
           tưởng  sau  tôi  là  đại  quân  ghê  gớm,  bèn  lập  tức       Người  ta  thường  nói:  "Nhất  tướng  công
           tháo lui. Trong lúc vội vàng họ còn bỏ lại mấy cây   thành, vạn cốt khô", tôi không phải là tướng, chỉ là
           súng AK nữa chứ. Tôi thanh toán mục tiêu chỉ đâu     một  sĩ  quan  có  cấp  bậc  và  chức  vụ  thấp  nhất,
           chừng 10 phút. Ai cũng tưởng tôi gan dạ chứ đâu      nhưng lính tráng dưới quyền tôi đã chết la liệt, có
           có biết rằng tôi làm được như thế vì quá "rét" ông   khi  chết  nhiều  và  nhanh  chóng  đến  nỗi  tôi  chưa
           xếp dữ dằn.                                          kịp nhớ mặt người lính của mình nữa. Bởi sự tin
               Sau đó Đại bàng kéo quân lên, ông nhìn tôi       cậy  của  Đại  bàng  dành  cho  tôi  mà  trung  đội  tôi
           gườm gườm, có lẽ ông chưa thấy một Sĩ quan nào       phải chịu những tai ương này.
           lại lập chiến công  "khùng điên ba trợn" như tôi.         Ông ta rất quí mến tôi, chưa hề quát mắng tôi
           Hết cơn giận, ông trả quyền chỉ huy trung đội lại    một tiếng nặng lời nào, có món ăn ngon, ông sai
           cho Ch/U Thắng, tôi trở về vị trí cũ.                đệ  tử  đến  mời  tôi  dùng  cơm  với  ông,  có  huy
               Sau “chiến công đầu tiên”, tôi được điều qua     chương nào quí giá ông đều ưu tiên dành cho tôi.
           các Trung đội khác, xử lý công việc tạm thời cho     Ông qúi tôi như vậy vì ông biết rằng, nếu cứ xử
           các Trung đội trưởng đi phép hay bị thương. Một      dụng  tôi  như  thế  thì  trước  sau  gì  tôi  cũng  chết.
           điều may mắn, (hay Trời đãi kẻ khù khờ!) khi nắm     Làm sao tôi sống thọ, khi đi hết chiến trường này
           quyền  tạm  thời  đó,  với  những  trận  đánh  mà  tôi   đến chiến trường khác, mà lại toàn là những nơi
           tham dự, tôi đều hoàn thành nhiệm vụ một cách tốt    "đầu sóng ngọn gió". Vậy mà điều là lùng là tôi
           đẹp. Đại bàng đã nhìn tôi bằng cặp mắt đỡ aí ngại    vẫn sống.
           hơn ngày đầu mới gặp tôi.                                 Khi về đơn vị Trinh sát này, tôi có được một
               Ông Đại bàng này sau đó thuyên chuyển qua        điều may mắn, là được phục vụ trong một đơn vị
           đơn  vị  khác.  Đại  bàng  mới  đến  thay  thế  cũng   lưu động khắp miền Tây. Khởi đầu của tôi là tại
           mang cấp bậc Trung Úy, nhưng dáng dấp thư sinh,      Cái  Bè-  Cai  Lậy  với  các địa danh nổi  tiếng như
           ăn nói hiền lành hơn ông trước. Trong bữa nhậu       Hậu Mỹ, Mỹ Phước Tây, Bà Bèo, Láng Biển...
           bàn  giao  chức  vụ,  ông  cũ  giới  thiệu  các  sĩ  quan       Từ Cai Lậy đi về hướng Bắc khoảng 60 cây
           trong  đơn  vị  cho  ông  mới.  Sau  khi  điểm  mặt  3   số  là  tới  Mộc  Hóa,  rẽ  trái  đi  thêm  một  đoạn  xa
           Trung đội trưởng, cuối cùng ông ta chỉ tôi là một    nữa, tới một nơi tận cùng gọi là Bình Thạnh Thôn,
           Trung đội phó, rồi đưa ra nhận xét làm sửng sốt      còn có tên là Long Khốt, đây là một trong những

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 142
   137   138   139   140   141   142   143   144   145   146   147