Page 132 - index
P. 132

VÀI KỶ NIỆM VỀ TẾT TRONG TÙ HÀ-NỘI



           Võ Đại Tôn

             Trải qua 10 "cái gọi là Tết" trong lao tù cộng       nên tôi coi ông ta như người anh cả. Khi đã tin cậy
           sản  Hà  Nội,  tôi  còn  nhớ  rõ  nhiều  kỷ  niệm,  tất   nhau, ông ta mới cho tôi biết rõ là đã bị bắt giam
           nhiên chỉ có nỗi buồn chứ không thấy bóng Xuân         oan ức tại nhiều trại tù khác nhau từ nhiều năm
           sang ngay trên quê hương mình. Thời gian đã trôi       qua. Bộ Nội Vụ cộng sản dường như muốn bỏ
           qua từ lâu nhưng mỗi lần Tết đến, dù là Tết lưu        quên ông ta, và không cho gia đình tại Pháp biết
           vong, cũng gợi lại trong lòng tôi nhiều ý tưởng xót    tin tức gì cả, chính phủ Pháp và tòa đại sứ Pháp
           xa ngậm ngùi về cảnh sống trầm luân của cả Dân         tại Hà Nội cũng không biết tin. Coi như là biệt
           Tộc dưới chế độ cộng sản. Đặc biệt là Tù nhân          tăm. Trong tù, chúng tôi tự coi như là tù "tồn kho"
           chính trị - từ hải ngoại xâm nhập về lại quê hương     hoặc R.X (rục xương). Sau 40 năm sống tại Pháp,
           để mưu đồ kháng chiến Phục Quốc, bị ghép tội là        ông ta xin về thăm Hà Nội vào khoảng tháng 3
           "đại phản động chống phá cách mạng" - là nạn           năm 1975, trước ngày miền Nam bị mất độ một
           nhân bị đày đọa cực hình bằng mọi kỷ thuật bạo         tháng.  Đang  đi  dạo  chơi  ở  bờ  hồ  Hoàn  Kiếm
           lực tàn khốc nhất, ít ai hiểu được hoàn cảnh sống      (1975),  chợt  có  xe  công  an  đến  hốt  về  giam,
           trong  đáy  ngục  trần  gian  này.  Với  thời  gian  bị   chuyển qua nhiều trại tù, rồi bây giờ (1984) thì về
           giam cầm hơn 10 năm, tôi có nhiều kỷ niệm vẫn          trại tù Thanh Liệt. Qua thời gian chung sống với
           còn nhớ rõ, nhưng chỉ ghi lại một vài sự kiện xảy      nhau, ông ta cho tôi biết mấy chục năm trước ông
           ra trong dịp Tết tù đày, hòa chung vào nỗi đau của     ta  có  quen  với  Nguyễn  Hữu  Thọ  ở  Toulouse
           quê hương hiện nay vẫn còn tiếp diễn.                  (Pháp), lúc Thọ còn học luật tại đây. Sau này, lúc
             Thèm một chút đường trước khi chết                   Thọ  về  lại  Việt  Nam,  tham  gia  Mặt  Trận  Giải
             Tôi thường bị  biệt  giam, nhưng  có một thời        Phóng Miền Nam và dần dần leo lên chức Phó
           gian gần 3 năm, từ cuối năm 1984 đến Tết năm           Chủ Tịch Hội Đồng Nhà Nước, chủ tịch Quốc Hội
           1987, có một bạn tù chuyển đến sống bên cạnh xà        CSVN ở Hà Nội. Thọ có hai người con gái, một
           lim số 7, có khi lại chuyển qua sống chung buồng       người  lấy  chồng  Mỹ,  và  một  người  lấy  chồng
           giam  với  tôi, xà  lim  số 8,  Khu  D,  trại  tù  B-14   Pháp. Sự kiện gia đình riêng tư này, Thọ không
           (Thanh Liệt, ngoại ô Hà Nội), khi tù nhân nhiều        muốn cho ai biết vì sợ các đối thủ phanh phui làm
           quá không còn chỗ giam riêng. Ông ta già yếu,          mất tính đảng (chống thực dân Pháp và chống đế
           khoảng  72  tuổi,  người  gốc  Long  Xuyên,  miền      quốc Mỹ mà lại gã con gái cho Pháp và Mỹ !). Lúc
           Nam. Du học tại Pháp thuở còn niên thiếu, đậu          ông Tô Cẩm Sơn về Hà Nội (1975) có đến thăm
           bằng Tiến Sĩ Công Pháp Quốc Tế tại Pháp, có vợ         Nguyễn Hữu Thọ, Lê Đức Thọ, Mai Chí Thọ và
           đầm,  sống ở Pháp hơn 40 năm.  Thời  gian đầu,         một người bà con làm y sĩ riêng cho Lê Duẩn. Sau
           chúng tôi không dám tâm sự gì với nhau vì còn e        những buổi gặp nhau và ăn cơm xã giao với mấy
           ngại nhiều điều, nghi ngờ bị "cài ăng-ten". Nhưng      người này, ông ta bị bắt giam mà không cho biết
           dần dà, sống chung với nhau trong một xà lim chật      tội trạng gì. Khi chúng tôi gặp nhau trong tù thì
           hẹp, nói chuyện với nhau thường bằng tiếng Pháp,       ông ta đã bị giam tại các nơi khác gần 9 năm rồi,
           ban đêm rù rì tâm sự, biết rõ quá khứ của nhau,        không cho liên lạc với gia đình và chưa hề bị kết
           trở nên thân tình. Tên thật ông ta là Tô Cẩm Sơn.      tội gì cả. Họ đặt cho ông ta một bí số là H-74 cũng
           Hơn nữa, mỗi người chúng tôi tự biết mình cận kề       như trường hợp của tôi là X-1. Ông ta tự suy nghĩ
           cái chết, cho nên cũng chẳng còn lo sợ gì nữa,         có lẽ mình là người biết quá nhiều về đời tư của
           thường kể cho nhau nghe nhiều chuyện về quê            các kẻ đang cầm quyền cho nên họ đã ra lệnh bắt
           hương, cuộc đời, gia đình, năm tháng lưu vong,         giam để bịt miệng. Tiến sĩ Công Pháp Quốc Tế
           đặc biệt về nước Pháp mà cá nhân tôi  cũng có          cũng phải chịu thua luật rừng !.
           nhiều kỷ niệm. Vì sống cô đơn trong lao tù, cho




                                                                                                               132

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   127   128   129   130   131   132   133   134   135   136   137