Page 200 - index
P. 200

- Tôi nhận được anh chứng tỏ anh cũng không            - Câu trả lời thật khôn ngoan. Liên à, mình có
           già thêm đâu.                                          thể làm bạn không? Tôi chưa dám nói tới chuyện
              Anh Tùng nói:                                       xa xôi, chỉ làm bạn bình thường để an ủi, chia xẻ
              - Hay quá, không ngờ là người quen xưa.             vui buồn với nhau thôi.
              Bốn người chúng tôi cùng vào trong phòng trà.          -  Được  chứ  anh.  Chúng  mình  chả  là  bạn  từ
           Anh Tùng và chị Phượng cứ tíu tít kể lể với nhau       ngày trước rồi sao?
           vô  tình  đẩy  tôi  phải  trò  chuyện  với  Phương.       - Ừ nhỉ, Liên đã xem tôi là bạn rồi mà. Liên à,
           Chuyện  ngày  ấy,  dù  có  một  chút  bâng  khuâng     tôi có thể gọi Liên bằng “ em” được không, Liên
           thoáng qua hồn nhưng tôi cũng đã quên rồi con          nhỏ tuổi hơn Phương nhiều.
           chim xanh chỉ dừng chân chốc lát trên một nhánh           - Dạ, cũng được. Coi như anh là anh trai của
           cây nhỏ để ngắm trời mây rồi bay đi. Giờ gặp lại       Liên vậy.
           Phương trông anh phong trần dày dạn hơn, đôi              Phương nheo mắt:
           mắt đăm chiêu như có chút chán nản, muộn phiền.           - Cô nầy gớm thật, định gài anh vào thế kẹt
           Anh nhìn tôi:                                          phải không? Anh không sợ đâu, lính Nhảy Dù thứ
              - Không thể nào ngờ tôi còn gặp lại Bích Liên,      thiệt đó nha!
           tôi mừng lắm. Bích Liên vẫn còn đi học chứ? Có            Cả hai chúng tôi cùng cười lớn. Chị Phượng và
           còn đi hát thêm vào buổi tối không?                    anh Tùng nhìn sang ngạc nhiên vì sự thân mật của
              - Dạ, Liên không còn đi hát nữa để dành thì giờ     chúng tôi. Từ trên sân khấu giọng một người nam
           học hành vì Liên đang học Đại Học Sư Phạm. Anh         ca sĩ thật ngọt ngào, trầm ấm, nồng nàn với bản
           Phương có gì vui không? Trông anh già dặn và           “Love Story”.
           buồn hơn trước.                                           “Where  do I  begin, to tell the story of how
              - Liên nói đúng, tôi đang buồn vì người yêu         great a love can be.
           vừa đi lấy chồng. Ngày trước khi tôi muốn làm             The  sweet  Love  Story,  that  is  older  than  the
           bạn với Liên thì Liên lạnh nhạt hờ hững, tôi cũng      sea….
           không  có  dịp  để  bồi  dưỡng  tình  cảm  thêm  với   …..  There’d  never  been another love, another
           Liên. Sau đó tôi quen một người con gái khác ở         time.
           Sàigòn và chúng tôi yêu nhau được hơn một năm             She came into my life and made the living fine.
           rồi. Nàng học trường Régina Pacis, con nhà giàu,          She fills my heart, she fills my heart.
           có lẽ vì vậy mà gia đình nàng chê lính như tôi nên        With  very  special  things,  with  angel  songs,
           cuối cùng thì tôi đành hát bài “Sayonara” để tiễn      with wild imaginings, she fills my soul, with so
           nàng về chốn cao sang. Giờ tôi chỉ còn tìm vui với     much love…”
           máu lửa sa trường thôi.                                   Phương nhìn vào mắt tôi và nói nhỏ “ you fill
              Tôi nhìn anh, một chút xót xa thương cảm:           my heart”. Tôi quay mặt chỗ khác:
              - Xin lỗi anh, ngày đó không phải Liên chê anh         - Cái anh nầy, đừng chọc Liên mà.
           mà vì Liên còn nhỏ, còn bổn phận với gia đình.            Nhưng  rồi  suốt  những  ngày  đi  phép  của
           Hơn nữa Liên sợ làm người yêu của lính, lính cứ        Phương, anh cứ quấn quít bên tôi. Anh đưa tôi đi
           đi biền biệt, liệu mình có giữ nổi không? Nhưng        xem  phim  ở  Rex,  Đại  Nam  hoặc  vào  hẻm  bên
           bây giờ nhìn lại thấy chung quanh toàn là lính, bạn    hông  rạp  Casino  ăn  các  món  ăn  miền  Bắc.  Có
           bè Liên ai cũng có người yêu là lính cả nên Liên       những chiều đứng trên bến Bạch Đằng nhìn những
           cũng… bớt sợ rồi.                                      chiếc tàu Hải Quân rời bến, anh mơ ước được lướt
              Phương cười có chút giễu cợt:                       sóng ra khơi như những chàng thủy thủ. Những
              - Thế  bây giờ Liên có dám làm người yêu của        lần ngồi bên nhau trong quán kem Lan Phương
           lính không?                                            hay Givral anh  kể cho tôi nghe về cuộc đời chinh
              Biết Phương chọc mình tôi cúi đầu lí nhí:           chiến của anh, những vui, buồn , gian khổ, hiểm
              - Cũng phải xem là ai, có hợp tánh tình với         nguy, những trận đánh ác liệt anh đã tham dự. Anh
           mình không chứ anh.                                    kể về những sự hy sinh  đầy dũng cảm của bạn bè
              Phương gật gù:                                      ngoài sa trường, sự  đau đớn, xót xa và  nỗi uất




                                                                                                               200

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   195   196   197   198   199   200   201   202   203   204   205