Page 309 - index
P. 309
nhơ nhớp của loài cộng sản gây nên trên khắp quê dời lên Boston, tá túc với một người bạn và bắt
hương mình! đầu làm lại cuộc đời, cắt đứt, dứt bỏ chôn vùi quá
khứ vào quên lãng, nhưng khốn nỗi “người ơi, khi
Có gì đâu mà em xấu hổ…? muốn quên là khi lòng mình nhớ thêm” và trách
Đất nước đè em nặng trĩu hơn nhiều! anh sao hồi đó không giải giao em cho An Ninh
Quân Đội điều tra xong, ra toà kêu án chừng 5 –
Sau 30 tháng 4 năm 1975, em về thành, bắt đầu 10 năm tù ở Côn Sơn hay Phú Quốc gì
làm việc trong bối cảnh thanh bình không có tiếng …gì…cũng được, rồi sau cùng em cũng được thả
bom đạn, không có hình ảnh của những thương sống tự do, đàng nầy vì Tình Người và tấm lòng
binh máu me bê bết thân người, không nghe nhân hậu, anh thả em ra, lại phải trở về sống trong
những tiếng kêu la rên xiết đớn đau dưới hầm trú kiềm toả của bầy quỷ dữ trầm luân…! Cũng may
ẩn, nhưng lại chứng kiến những trò lưu manh trơ là em gặp được Tân, anh là một giáo sư văn
trẻn, tranh giành, chụp giật của cải, tài sản của chương độ lượng không cố chấp, đôi khi còn
Quân Cán Chính “Ngụy” kể cả dân lành vô mạnh dạn “phá chấp” để giúp em thêm tin tưởng
tội…của những tên thượng cấp của em, và cũng bước qua những cửa ải oan khiên trên đoạn đường
chính chúng đã từng dùng quyền lực để o ép, đời.
cưỡng bức thân “xác” của em nhiều lần trước
đây….Em nhờm tởm bọn thủ trưởng, lãnh đạo… Quả thật cuộc đời của Yến là một:
thân thể mang đầy vi khuẩn sốt rét ngã nước kinh
niên cùng với tâm hồn thương tật, bệnh thái, căn Thiên Địa phong trần
tính đầy thù hận, hiểm ác không lường…! Trước Hồng nhan đa truân…
khi ra đi với Tân và hai đứa con theo diện bảo lãnh (Chinh Phụ Ngâm - Đoàn Thị Điểm)
thân nhân, em phải ký giấy tờ chủ quyền giao hết
đất đai nhà cửa của Ba Má em cho tên xã trưởng, Yến không giống như Kiều đã trầm mình dưới
cái tên mà trước đây hằng đêm đến nhà để thuyết sông để trút hay rửa sạch nợ trần, Yến bị ba đào
phục em theo hoạt động cho nó. Em không chần hãm nịch phong trần đã qua phong trần…mà vẫn
chừ, không tiếc rẻ, không thắc mắc…em ký ngay còn nghị lực để phấn đấu với nghịch cảnh, Yến đã
“thí cô hồn” cho nó, vì em đã dứt khoát khai tử có sự chọn lựa cuối cùng cho đời nàng. Nàng đã
với thiên đàng “xuống hố cả nút” của bọn nó…! hiên ngang dũng cãm hơn phận đàn bà để bước
Em mong ước sẽ có ngày gặp lại anh ở một nơi qua lằn ranh Quốc - Cộng không một chút tơ
nào đó trên phần đất Tự Do – Dân Chủ để nghe vương những hệ lụy quá khứ…Khá khen thay!
anh “tra vấn” những câu chuyện thấm đượm Tình Nhưng ở đây nơi bình yên, cô trách tôi đã cư xử
Người giữa hai kẻ thù Quốc Gia - Cộng Sản không như “người ngu tốt bụng” và thêm “tội” sao ra đi
cùng chiến tuyến. mà không dẫn vợ chồng cô theo cùng, để có thể
Yến nói liên tu bất tận, tưởng chừng như cháy xây dựng cuộc sống ấm no, yên bình và hạnh phúc
máy điện thoại… Tôi ngắt lời nhiều lần! Nhưng trong vòng tay của Nữ Thần Tự Do là biểu tượng
Yến nài nĩ: “Anh cho em nói hết, nói cho đã…Vì của “giặc Mỹ xâm lược” mà bọn “vẹm” vẫn
sau “giải phóng” em làm việc với chúng nó, em thường hay sủa thối. Tạo hóa trớ trêu thay lại có
chỉ có biết chữi chúng nó mà không hề có cơ hội những công hầu khanh tướng, trí thức khoa bảng
tâm sự, lòng mình biết tỏ cùng ai…?! vượt biên giới Quốc Gia đi tìm Cộng Sản và để
- Anh biết không, khi qua đến New Orlean do rồi vỡ “mộng ban đầu” chuốc lấy nhiều tai hoạ về
người em chồng bảo lãnh, lại có thêm bọn đầu sau! Yến nói tiếp:
trâu mặt ngựa là nhóm Việt Tân gì đó ở Biloxi cứ - Thời gian đầu mới đặt chân đến Mỹ, em cảm
quấy rầy em hoài, chúng khuyên em phải làm cái thấy bơ vơ, lạc lỏng… vì đám cán bộ tuyên vận
này, không làm cái kia, chúng nói sẽ cung cấp tiền VC bố trí “đặc tình” công tác ở hải ngoại cứ
bạc sinh sống và nuôi con em ăn học…Em khẳng thường hay tìm đến móc nối để em tiếp tục làm
định từ chối và cuối cùng em với Tân quyết định việc với chúng nó…Nhưng em từ chối quyết liệt,
309
Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX