Page 310 - index
P. 310
dần dà rồi chúng cũng chán nên không tới quấy mắt hiền lành, tinh anh vẫn còn sáng niềm tin trên
rầy nữa?!. Bây giờ chúng em ở ngoại ô thành phố khuôn mặt trái soan như ngày nào và giọng cười,
Boston, yên bình thú vị lắm…! So với cái thiên tiếng nói vẫn lém lỉnh, luyến láy như ngày xưa ấy
đàng “xắp hàng cả ngày” của chúng nó, thì phải chưa hề “hoá thạch” theo thời gian làm già cỗi tâm
tới vài ba kiếp người nữa mới có thể dò dẫm theo hồn? Yến ngồi ở băng ghế sau, thỉnh thoảng
được đến bước chân Người! Chồng em, đi làm về chồm lên phía trước và:
là lên online truy lùng những bản tin hữu ích và - Anh biết không,...Sau khi anh đi một thời
văn chương thi phú Việt ngữ khắp cùng …và tình gian, cuối năm 1980 chúng nó điều em đi học để
cờ đọc được những bài viết của anh, Tân nói với lấy bằng Phó Tiến Sĩ Y Khoa…?!!! Trời ơi, đất
em: “ Tác Giả là một quân nhân tuy xông pha trận hỡi…! Học lực của em chưa xong bậc trung học
mạc, nhưng tâm tính tràn đầy nhân bản”… và phổ thông, trình độ y tá trong “khu” rừng chưa qua
nói:” em nên đọc rất hay “! Em đọc tới đoạn Chiến khỏi chiếc” lá mít”…Vậy mà “lãnh đạo” đề cử
Khu C, chợt giật nẩy mình rồi rất đổi vui mừng cho em đi Hà Nội “chuyên tu” học lấy bằng cấp,
hét lên: “quả trái đất tròn “!!! Chính là anh nầy học vị Phó Tiến Sĩ Y Khoa chỉ trong vòng 6 tháng,
đây!!! Em nhờ Tân phải bằng mọi cách truy tìm thì duy nhất trên hành tinh nầy chỉ có nền giáo
manh mối để liên lạc với anh nên mới có ngày vui dục của “chủ nghĩa xã hơi” là “dzĩ đại” ngu xuẩn,
hôm nay. Tâm sự như tri kỷ với anh, em lại nhớ xem mạng người như súc vật…! Xong khoá học
đến những đêm trong chiến khu, ngồi buồn nhìn “chuyên tu” em trở về lại chức vụ cũ với mãnh
những tên thủ trưởng cao cấp uống rượu Hà Nàm bằng Phó Tiến Sĩ Y Khoa như chuyện khôi hài
thuốc Bắc cường dương ngâm với bào thai con nít mà có thực tại đất nước Việt Nam dưới thời đại đồ
rồi động dâm bèn bắt nữ cán bộ phục vụ sinh lý đểu, bọn bần nông vô học đương quyền thống trị
hả hê thoả mãn thú tánh…! Sau 1975 về thành thì …!!!. Em chán nản vì nạn quan chức tham ô hống
mắt láo liên tìm nhà, tìm đất đai, tìm vợ và con gái hách lộng quyền…! Muốn thực hành một ca mổ,
Sĩ Quan “Ngụy “ để chiếm đoạt…Em phát tởm và bệnh nhân phải trả trước cho bác sĩ 500 ngàn
khinh bỉ chúng đến tận cùng…! Không phải chỉ đồng, mỗi y tá 200 ngàn, tiền chi phí của bệnh
riêng em, mà hằng vạn... vạn nữ cán bộ như em bị viện mỗi ngày 500 ngàn, đó là chưa kể “tiền
sung vào “kháng chiến” đều là nạn nhân và có tâm đường” đưa tại chỗ để được nhập viện… Có một
trạng tương tự như thế cả…! Tân bắt em đọc bài ngày, em đi chợ Hàng Bông, nơi mà trước đây anh
“Cuộc Chiến Tranh Nam Bắc của Hoa Kỳ 1865- đậu chiếc xích lô chờ khách, em chợt nghe hai
1866” để so sánh với cuộc chiến Bắc - Nam của người đàn bà đứng kế bên nói sách mé, miệt thị: “
Việt Nam em lại càng thấy lợm giọng cho chính xí... dốt như chuyên tu, ngu như tại chức mà cứ
mình...”bên thắng cuộc” Cộng Sản Bắc Việt …! làm bộ như là đỉnh cao trí tệ”!. Về nhà em hỏi
Mùa đông cuối năm 2014, những cơn bảo tuyết chồng, Tân cười hì..hì…:” thì họ “phán” đúng quá
đổ ập xuống vùng đông bắc Mỹ, vợ chồng Tân trời rồi, em còn hỏi cái gì nữa “?!!! Sau đó em xin
đón tôi ở phi trường Boston với chiếc xe Nissan ra khỏi đảng và nghĩ việc để chờ em trai của Tân
cũ kỹ. Tân cùng tuổi với Yến, gương mặt khắc bảo lãnh “Quy- Mã”.
khổ, cương nghị, vốn là giáo sư văn chương trung Căn nhà đơn sơ chỉ có hai phòng ngủ nhỏ hẹp.
học, giọng nói từ tốn chắc nịch, ít cười nói trong Hai đứa con trai của Tân- Yến vừa đi làm vừa đi
khi Yến tung tăng như con chim vành khuyên hót học xa nhà, nên các cháu share phòng ở với một
líu lo bay nhảy trên những cành đào đang mùa hoa gia đình khác cách đó khoảng 100 miles. Yến giục
nở…! Từ phi trường về nhà khoảng 45 phút, Tân tôi:
chú tâm lái xe vì thời tiết lạnh dưới độ đông đá, - Anh đi tắm rửa rồi ăn cơm với tụi em.
giây phút gặp nhau trong thinh lặng như để hồi Trên bàn cơm, tôi chỉ thấy một đĩa đuông dừa
tưởng lại những ngày tháng tôi cong lưng đạp xe xào, một tô canh rau nhút, và hai khứa cá trê biển
xích lô đưa Yến đi làm ở bệnh viện Mỹ Tho. Tôi kho tộ, hai cái chén, hai đôi đũa. Tôi ngạc nhiên
nhìn Yến với nét thanh tân thời con gái đã đi qua, hỏi:
bây giờ nàng là một phụ nữ đứng tuổi, nhưng ánh
310
Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX