Page 157 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 157

Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.


               việc vốn nhàm chán và không có tương lai; không
               phải ít đi du lịch vì không có tiền hoặc không có sự
               quan hệ tốt với đảng phái, sau cùng, không phải vì
               thể thao mà anh rất yêu chuộng nhưng phải bỏ cuộc
               vì bị thương tật đầu gối năm hai mươi tuổi. Về mặt
               khác, lãnh vực phụ nữ đối với anh là một phạm vi tự
               do tương đối, anh không thể bào chữa gì vì đã chứng
               tỏ sự đa dạng đó, phụ nữ trở thành tiêu chuẩn chủ
               yếu và đông đảo trong đời anh.
               Nhưng lại thiếu may mắn. Mọi chuyện về phụ nữ trở
               nên xấu đi. Cho đến năm hai mươi lăm tuổi (mặc dù
               anh  khá đẹp  trai),  tính  nhút  nhát  trói  anh  lại  trong
               những thắt gút; rồi anh bắt gặp tình yêu, kết hôn, sau
               bảy năm, từ người phụ nữ này, anh đã tự tìm thấy
               mình có một khả năng vô hạn để phiêu lưu tình  ái.
               Rồi, anh ly dị. Những biện giải từ người phụ nữ đó
               (và ảo tưởng về khả năng vô hạn) tan biến dần, thay
               vào, là sở thích  tán tỉnh  phụ nữ một cách liều  lĩnh
               (một loại theo đuổi có giới hạn, mau thay đổi); Thiếu
               may mắn, tình  trạng tài chánh của anh suy sụp làm
               nản lòng những thích thú mới (anh phải đóng góp tiền
               cho vợ cũ để nuôi đứa con mà anh chỉ được phép
               gặp một hoặc hai lần mỗi năm). Tình trạng sống trong
               khu phố nhỏ càng gia tăng lòng tò mò, lời dị nghị của
               hàng  xóm, khiến  việc  lựa  chọn  phụ  nữ  càng  khó
               khăn.

               Thời gian trôi qua rất nhanh, bất ngờ anh đang đứng
               trong phòng tắm trước tấm gương hình bầu dục treo
               trên bồn rửa mặt. Tay phải cầm chiếc gương tròn đưa
               ngang  đầu, soi  thẳng  vào chỗ sắp hói  đang lờ mờ
               xuất  hiện.  Đột  nhiên,  cảnh tượng  này (không  sửa
               soạn) mang đến một thực tế tầm thường, những gì
               anh bỏ lỡ sẽ không thể bù đắp. Tự thấy mình rơi vào
               tình trạng hài hước kinh nhiên, thậm chí, bị ý nghĩ tự
               tử tấn công. Tự nhiên (cần nhấn mạnh điều này để
               không nên xem anh là kẻ cuồng loạn hoặc ngu xuẩn),

                                         157
   152   153   154   155   156   157   158   159   160   161   162