Page 160 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 160
Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.
5.
Mỗi năm? Câu nói khiến anh đau lòng. Một lần nữa,
nghĩ đến định mệnh cay nghiệt, giá như được gặp cô
sáu năm trước khi anh dọn đến nơi này, có lẽ, mọi
chuyện đã khác đi. Cô sẽ không bị nét hằn bởi tuổi
tác. Hình dáng sẽ không quá khác biệt so với hình
ảnh người phụ nữ anh đã yêu mười lăm năm trước.
Như vậy, việc này nằm trong khả năng của anh để
giải quyết sự cảm nhận những khác biệt giữa hai hình
ảnh được nhập lại thành một (hình ảnh quá khứ và
hiện tại). Nhưng giờ đây, hai hình ảnh đã khác xa
nhau một cách vô vọng. Cô vừa uống cà phê vừa nói.
Anh nỗ lực xác định tỉ mỉ mức độ già nua theo ý nghĩa
cô đang lẫn trốn anh lần thứ hai. Mặt cô thấy nhiều
vết nhăn (lớp phấn cố phủ nhận vẻ già một cách vô
ích). Cổ nhìn héo hon (chiếc tai áo cao lên che giấu
một cách tuyệt vọng). Bờ má hơi chảy xệ. Mái tóc đã
bạc màu (nhưng khá đẹp), trong mọi chi tiết, anh chú
ý bàn tay cô nhiều nhất (tiếc là không thể đánh phấn
thoa son lên da tay) đám gân xanh nổi bật, nhìn như
bàn tay đàn ông.
Lòng thương hại xen lẫn nỗi giận dữ, anh cảm giác
muốn nhận chìm chuyện không thể gặp lại nhau quá
lâu vào men rượu. Anh hỏi cô muốn uống một ít
cognac (đã có một chai mở sẵn để trong tủ sau màn
ảnh truyền hình); Cô trả lời không muốn, anh nhớ lại
ngay cả mười lăm năm trước, hầu như, cô không
uống một giọt rượu nào) có lẽ, vì vậy mà rượu đã
không làm cô cư xử ngược lại thái độ tế nhị và lịch
sự. Khi nhìn thấy bàn tay ra dấu từ chối lời đề nghị
uống rượu một cách thanh nhã, anh bỗng nhận ra
sức quyến rũ đầy ma lực và kiều diễm này đã từng
khiến anh mê mẩn, vẫn còn nguyên vẹn trong cô, dù
ẩn dưới lớp mặt nạ già hơn, vẫn hấp dẫn, dẫu phải
nằm sau lớp chắn bằng sắt. Khi ý nghĩ tấm lưới sắt
che đậy của tuổi tác hiện lên, anh cảm thấy thương
160