Page 159 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 159

Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.


               Đúng vậy, cô đã tự cho mình rất xinh đẹp, như một
               người đã tự khẳng định phẩm giá cho bản thân, nếu
               nhận ra bất kỳ điều gì xấu xí trong đời mình, có lẽ sẽ
               rơi vào tuyệt vọng. Bây giờ, sau mười lăm năm, vì tự
               nhận ra mình có vẻ già đối với chủ nhà (với tất cả
               những xấu xí đáng  sợ kèm theo), Cô muốn nhanh
               chóng  tưởng tượng  ra một người  trước mặt  đang
               ngưỡng mộ mình. Để làm như vậy, cô đặt nhiều câu
               hỏi cho anh. Lý do nào anh đến thành phố này; công
               việc ra sao, khen ngợi căn hộ độc thân ấm cúng, bày
               tỏ lòng  yêu thích  khung cảnh nhìn  ra thành  phố từ
               cửa sổ trên mái nhà. (Cô nói, không phải là một góc
               nhìn độc đáo, nhưng đã mang lại sự thoáng đãng và
               thoải mái). Cô nhận ra tên các họa sĩ  thuộc trường
               phái Ấn tượng từ những bức họa chụp lại treo trên
               tường (việc này không quá khó khăn vì hầu hết trong
               các căn hộ của những người trí thức nghèo ở Séc,
               đều  chắc chắn sẽ  nhìn  thấy những  bức hình  in  rẻ
               tiền). Rồi đứng lên rời khỏi bàn, tay cầm tách cà phê
               đang uống, cô cúi xuống trên bàn viết nhỏ, có một số
               hình ảnh trên đó (điều này không thể thoát được mắt
               cô, trong đám hình trên bàn không có một phụ nữ trẻ
               nào); Cô hỏi tấm hình người đàn bà lớn tuổi có phải
               là mẹ của anh (câu hỏi được xác nhận). Anh hỏi lại,
               có phải lúc nảy cô đã nói, đến đây để làm một việc gì.
               Cô thực sự sợ hãi khi phải nói về chuyện nghĩa trang
               (ở đây trên tầng lầu sáu, không chỉ cảm thấy cao hơn
               những mái nhà, mà còn cảm thấy hài lòng vượt lên
               đời sống của cô). Khi anh nhấn mạnh vì lập lại câu
               hỏi, cô đã thú nhận (một cách ngắn gọn, vì sự thẳng
               thắn thiếu suy nghĩ, khiếm nhã luôn luôn xa lạ đối với
               cô).  Cô  kể,  trước đó,  đã  sống  nhiều  năm ở  đây,
               chồng cô được chôn cất nơi này, (không kể chuyện
               ngôi mộ bị hủy bỏ) trong mười năm qua, cô và con
               trai vẫn luôn  luôn đến  viếng mộ trong  ngày lễ Các
               Đẳng Linh Hồn.



                                         159
   154   155   156   157   158   159   160   161   162   163   164