Page 23 - dacsan-bk-2011
P. 23
vọng, tiếng than và nước mắt. Tôi ngước nhìn lên, lòng quơ, bêu rếu, tếu... Khắp hang cùng ngõ hẻm, những
trĩu nặng tâm tư bời bời, tan nát. Vợ tôi đứng bên lấy người bạn tôi đó. Bây giờ có người vợ đi lấy chồng cán
khăn “mouchoir” lau cho tôi những giọt nước mắt sao bộ. Có người con bị đuổi học. Có người tả tơi đạp xích
cứ chảy, cứ chảy không ngừng, nói “thôi, người ta sao, lô. Có người còm cõi ngồi bán mấy tấm giấy số. Có
mình vậy anh à”. Tôi nghe được tiếng nói hết sức xúc người đi bốc xếp, khuân vác. Có người trong núi trong
động của người vợ đang rưng rức giòng lệ ứa ra. Vợ tôi non kinh tế mới. Có người ôm thùng cà rem đi bán, Có
chạy vào nhà, ôm gối khóc nức nỡ. Người anh em cột người đi xin ăn...Tất cả sống đời thiếu ăn, thiếu mặc,
chèo, Ðại Úy Quân Nhu, không nói không rằng một tồi tàn, hạ cấp, bị hết thảy người ta miệt thị, khinh
tiếng, châm điếu thuốc ra ngồi dưới gốc cây bình bát rẻ....Còn bút mực nào tả cho đủ nỗi oan khiên, đoạn
trước nhà, đầu gục xuống, nhả làn khói trắng dài thê trường của Người Lính Việt Nam Cộng Hòa Thua Trận
lương! Mấy bà xã ra Chợ Tân Ðịnh mua vài đùi gà Mỹ còn kẹt lại. Ra đường, mình cảm thấy sao như người
làm sẳn về “làm đồ nhậu cho mấy ổng uống giải sầu”. lạc chợ trôi sông, cù bơ cù bất, bơ vơ giữa những con
Hai đứa tôi lấy hai bà chị em cũng đã 6, 7 năm rồi người cũng là Việt Nam, mà lạ hoắc la huơ, quê mùa,
nhưng chưa bao giờ có thì giờ ngồi lại với nhau, nói gì hống hách.
uống với ăn. Sáng sớm, nếu không có lẹt đẹt vài tiếng Những “Cửa Hàng Bách Hóa Tổng Hợp”, những
súng AK muộn màng thì không biết bao giờ chúng tôi “Tụ Ðiểm Bán Buôn Chất Ðốt Thanh Niên”, những
thức giấc một giấc ngủ thật dài từ chiều hôm qua mà “Nhà Ðẻ”, “Xưởng Ðẻ”, “Hợp Tác Xã May Mặc”,
quên đi lời kêu gọi thê thảm của Ðại Tướng Dương “Ðồn Quân Giải Phóng”, “Bến Ðỗ Ô Tô Con”... nghe
Văn Minh. Một Trung Tá Trung Ðoàn Trưởng đầu sao tréo bản họng. Những con đường bóng dáng kỹ
hàng. Một Sư Ðoàn tan đoàn rả đám. Một Tỉnh Phước niệm xưa, bây giờ đã đổi tên hết trơn. Ðường Công Lý
Long không còn trong lảnh thổ Việt nam Cộng Hòa. có Dinh Ðộc Lập, Chùa Vĩnh Nghiêm, Dinh Hoa Lan...
Rồi di tản tiếp theo những di tản. Rồi những đổ vỡ tiếp đổi tên Nam Kỳ Khởi Nghĩa. Ðường Tự Do có Bộ Nội
theo những đổ vỡ...Còn gì!? Mất nước! Dẫu là nam Vụ, Nhà Hàng Caravelle, Continental Palace, La
nhi, đời kiếm cung tang bồng ngang dọc, ai không chảy Pagode., Vũ Trường Maxim’s...đổi thành Ðồng Khởi.
những giòng nước mắt mà chê là nhi nữ thường tình? Dân truyền miệng “Nam Kỳ Khởi Nghĩa tiêu Công Lý.
Những con người trở mặt nhanh hơn lật bàn tay, Ðồng Khởi lên rồi mất Tự Do”. Ðường Phan Thanh
đeo băng đỏ lăng xăng chạy xe Jeep, xe Lam, xe găn Giản có Trường Trung Học Tư Thục Phan Sào Nam,
máy, ngay cả xe đạp... phất cờ màu đỏ, xanh và ngôi Rạp Ciné Long Vân, Bịnh Viện Bình Dân, Trường Nữ
sao vàng của cái gọi là Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Trung Học Gia Long... đổi là Ðiện Biên Phủ và ngay
Miền Nam Việt Nam đi làm an ninh và chỉ điểm cho Chung Cư Minh Mạng tôi ở, cũng đổi ra Chung Cư
bọn trong rừng ra trả thù và ăn cướp. Thằng bạn tôi, Ngô Gia Tự như con Ðường Minh Mạng là Ngô Gia
Tham Sự Hành Chánh cũng khoe ra cái giấy chứng Tự vậy... Ôi, Bùi Chu là Tôn Thất Tùng, Phát Diệm là
nhận là đoàn viên của cái Hội Sinh Viên Yêu Nước, Trần Ðình Xu, Duy Tân là Phạm Ngọc Thạch, Lê Văn
nói là “cho chắc ăn”. “Cho chắc ăn” thì cũng đi tù rục Duyệt là Cách Mạng Tháng 8, Trần Quốc Toản là 3
xương như người ta. Không biết bây giờ mầy đang ở tháng 2...loạn xà ngầu, biết đâu mà mò. “Một năm
đâu hởi cái thằng giỏi thói tráo trở, khôn vặt? Lời kêu quản chế” không được bước ra khỏi Sài Gòn và hằng
gọi trí trá, giảo hoạt của bọn Ủy Ban Quân Quản làm tuần phải trình diện Công An Phường với quyển sổ báo
mình cứ tưởng là sẽ đi “học tập cải tạo” 10 ngày. Mười cáo công việc hằng ngày. Một năm mới được trả quyền
ngày đến cuối tháng 4 năm 1984 mới được về đèo theo công dân qua buổi họp của bà con quanh nhà gọi là
“một năm quản chế”. Cái xã hội gì, cứt quý như vàng!? “Tổ Dân Phố”, hầu hết là đàn bà và một tên Công An
Ở trại tù trong Nam phải canh, không thì bị ăn cắp. Ở Khu Vực mắt lé, con nít, nhà quê, đọc không ra chữ.
trại tù ngoài Bắc phải trộn với tro hay than đá mũn Rồi Mỹ có chương trình ra đi trật tự “Orderly
đóng thành bánh dấu trong kho. Người ta lái ghe đi bán Departure Program” để cho anh em “Cựu Tù Nhân
cứt, đi mua cứt. Có khi người ta giết nhau vì cục cứt. Học Tập Cải Tạo” là “Former Re-Education Center
Một bà cụ không kiêng dè gì hết, nói “chúng tôi có Detainees” tái định cư ở Hoa Kỳ. Gia đình tôi có hai
“són” bao nhiêu đi nữa cũng phải ráng mà về đến nhà vợ chồng với trai, gái, lớn, nhỏ năm đứa con, theo tên
mới tè, không để phí một giọt nào giữa đường”. Nói HO 14 mà rời Việt Nam sáng tinh sương ngày 18 tháng
như chuyện đùa mà có thực một trăm phần trăm tôi đã 11 năm 1992 và Phi Trường Thái Lan tối cùng ngày để
trải qua trong cái gọi là học tập cải tạo ở Trại An vào Phi Trường Quốc Tế KCI của Kansas City, Tiểu
Dưỡng Biên Hòa hay ở Xã Lạc Hồng, Huyện Trấn bang Missouri qua ngày 19. Thấy Thái Lan mới thấy
Yên, Tỉnh Yên Bái, chứ không phải nghe nói bâng 17 năm Việt Cộng cai trị đã làm cho đất nước Việt
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2011 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 22