Page 110 - Dac San BK 2013
P. 110

Cửa Gành Hào là để cho những ghe đánh cá lớn đi   Vượt Trùng Dương
           mà thôi. Với tam bản thì không ai nghĩ rằng sẽ dám ra
           biển vì dễ chìm không nhảy được sóng vì mũi không         Chiếc ghe cào xoay một vòng, lúng túng tôi không
           cao. Mà tam bản lường cũng không sâu nên không sợ    biết đi về hướng nào, biển sao mênh mông, đêm sao tối
           mắc cạn.                                             ngòm.
               Tôi chớp đèn 331 cho thằng Dám, nó chớp lại an        Thằng Dám trước khi quay mũi giỏ lải về đất liền,
           toàn.                                                nó gào lên trong tiếng gió, hướng đó đó.
               Rồi  nó  dẫn  đầu  cùng  với  mấy  chiếc  giỏ  lải  chở      Tôi ngạc nhiên sao trong đêm đen mà nó phân biệt
           thêm một số người nữa xé nước chạy ra tàu mẹ.        được hướng nào?
               Mây che trăng mờ  mờ, gió thổi mạnh, sóng dập         Nhìn  theo tay  nó chỉ,  tôi ngộ  ra,  dù  mây  che  đi
           dình, người ta nắm níu nhau leo qua tàu mẹ. Tàu mẹ là   mặt  trăng  nhưng  vùng  đó  vẫn  mờ  sáng  hơn  tất  cả,  à
           chiếc ghe cào không to lắm có cái mũi cao để chẻ sóng   hướng  Tây.  Tôi  nhắm  mắt  mường  tượng  lại  bản  đồ,
           đang ình ình tiếng máy nổ.                           chênh chếch hướng Tây là Thái Lan. Đúng rồi, tôi lấy
               Nhóm người đã lên hết, bỗng nhiên từ trên tàu mẹ   mũi ghe chếch về phải khoảng 10 độ của mặt trăng. Từ
           anh Thân nhảy xuống ghe tôi:                         đó, cứ vậy tôi đi.
               -Chết cha rồi Dê ơi! Thằng tài công nó không chịu      Sóng nước bây giờ đã nhồi từ sau mông đưa đến,
           ra. Giờ làm sao bây giờ?                             Mê ngồi kế bên mồi cho tôi điếu thuốc. Tôi chỉ hướng
               Tiếng gió thổi át đi lời ảnh.                    cho Mê thấy và đưa cần lái cho nàng. Nàng cũng có
               -"Vậy chứ ai lái tàu ra đây?" Tôi hỏi            cảm giác là mình đang xuôi theo giòng.
               -Thằng Hổ                                             Đó là tháng Năm nhưng biển vẫn còn êm như lụa.
               -Vậy anh nói nó đi luôn đi                       Giờ thì ai cũng đã quen với gió, gió không còn lồng lộn
               Hổ cũng từ bên tàu nhảy xuống:                   nữa, gió chỉ còn là vi vu.
               -Tui đi hổng được đâu anh Thân à, vợ con tui còn      Tàu lướt đi 4 đêm 4 ngày, tụi tôi thấy những hàng
           kẹt ở nhà á! Hay là mày đi đi Dê?                    cây tre trồi lên giửa mặt biển, trên đó viết chữ ngoằn
               Anh Thân cũng nói thêm:                          ngoèo của Thái Lan.
               -Dê với Mê đi luôn đi.                                Cả tàu mừng quá la lên đến Thái rồi, đến Thái rồi!
               Mê và tôi nhìn nhau lưỡng lự.                         Nhưng niềm vui chợt tắt ngúm vì tụi tôi thấy từ xa
               Tụi tôi đã có ý định vượt biên từ lâu, những đêm   2  chiếc  tàu  cao  ngất  xịt  khói  đen  phóng  đến  thật  dữ
           cặm sào ở mé sông hai tôi thường nằm nhìn trăng, vẽ   dằn. Tôi bỏ chạy nhưng chẳng mấy chốc thì chúng bắt
           ra một cuộc sống đoàn tụ dưới mái ấm gia đình, có cha   kịp.
           có mẹ, có những ngày lễ giỗ cùng nhau ngậm ngùi chia      Những thằng hải tặc Thái Lan với 2 khẩu M16 và
           sẻ. Con cái sẽ phải học hành đầy đủ, có được tự do để   dao búa nhào xuống ghe, giật phăng tất cả đồng hồ dây
           phát triển, chứ không thể sống đời trôi nổi như chúng   chuyền, bới tung hành lý kiếm vàng vòng. Đoạn bắt tất
           tôi, không nhà không cửa không cột trụ.              cả đàn bà con gái lên tàu chúng và giồng tàu tôi đến
               Tụi tôi bao lâu vẫn coi nhà của thằng Hổ như là   đảo Koh Kra.
           nhà của mình, một chỗ để dừng chân giữa hai chuyến        Vừa  bước  chân  lên  đảo,  thoáng  thấy  Mê  cùng
           lang thang trên kinh rạch.                           đứng  với  những  người  đàn  bà.  Tôi  vùng  chạy  tới
               Tụi tôi dự định sẽ tìm cách đưa hết cả gia đình cha   nhưng hai gã giữ tôi lại, thằng thứ ba đấm thẳng vào
           mẹ, anh chị em hai bên, qua vùng trời tự do có nắng   mặt tôi, đom đóm tóe ra, tôi gục xuống nhưng tôi vẫn
           ấm để sống được đời của con người.                   còn nhìn được Mê. Nàng bị kéo xệt đi, cát quệt lại một
               Nay sự thể xảy ra thế này, tôi và Mê có cơ hội liều   đường dài.
           một chuyến để vượt thoát, lành dữ chẳng biết ra sao?      Trong ánh mắt hốt hoảng tuyệt vọng của Mê có
               Tôi nhìn Mê. Mê nhìn tôi.                        lồng theo sự thất vọng kinh khủng. Nỗi thất vọng vì tôi
               Tôi gật đầu. Mê cũng gật đầu.                    không bảo vệ được nàng. Bóng tối và ánh sáng quay
               Anh Thân mừng ra mặt:                            cuồng dữ dội trong óc, tôi ngất đi.
               -Anh  sẽ  bán  ghe  này  đem  tiền  về  Sài  Gòn  giao      Ba ngày dài tôi nằm liệt trong cơn giận dữ, chúng
           cho ba má tụi em, cho anh địa chỉ nhà hai em đi.     dùng súng để không chế đám đàn ông, còn đàn bà thì
               Tôi và Mê viết vài giòng gửi về gia đình.        chúng mang khuất qua bên kia hảm hiếp. Ôi còn nỗi
               Chắc chắn mẹ tôi sẽ đầm đìa nước mắt.            đau lòng nào hơn cho tôi, ước gì tôi có được một khẩu
               Chắc chắn cha tôi sẽ Trời Ơi tiếng rõ to.        súng, một khẩu M72.
               Tôi và Mê đã quyết định ...

                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                109
   105   106   107   108   109   110   111   112   113   114   115