Page 108 - Dac San BK 2013
P. 108
Mê chớp mắt, mắt nàng đẹp như trời mưa nhẹ xóm biển đó nhậu nhẹt hết mấy ngày để quen mặt và
Biết rằng bám lại Sài Gòn thì đói rã họng vì chỉ có thuộc đường vì anh Thân sẽ bỏ tiền ra để gắn cái máy
biết bán các vật dụng trong nhà mà ăn từ từ chứ đâu có cũng như lợp khúc mui ghe cho tôi, bù lại tôi phải hứa
công việc gì làm? Tôi xin cha mẹ hai bên một ít tiền sẽ lòi người ra tàu lớn 2 chuyến cho anh khi anh cần.
cùng tiền của tôi và của Mê gom lại. Tôi mua một Tôi chấp nhận làm chuyện đó nhưng tôi không có nói
...chiếc thuyền. cho Mê nghe.
Mê trợn mắt tròn xoe. Anh Thân dặn tôi rằng: "Với đàn bà mình phải
Cha tôi la lên: làm vài chuyện lén, chỉ vài chuyện thôi, đừng làm
- Trời ơi! nhiều quá thì hay bị lộ vì người đàn bà là thầy của các
Những người dân thành thị làm gì biết đi thuyền? bậc tiên tri, cũng như bà lão mù người Bulgary, Vanga
Tôi giang hồ tứ chiếng, tôi từng trải ở vùng 4 kinh ngòi Dimitrova đã từng tiên đoán chính xác về thảm họa nổ
sông rạch. Chuyện lái thuyền chèo ghe với tôi như dân tung nhà máy nguyên tử Chernobyl, có đúng hông?
Sài Gòn phóng xe Honda Dame vậy. Tuy nhiên nếu bao giờ bị bể thì mình phải chối biến đi
Vợ chồng son tụi tôi sẽ chèo ghe đi bán hàng liền"
bông. Tôi không coi câu đó là khuôn vàng thước ngọc
Nhất định tôi sẽ đưa Mê ... nhưng tôi nghĩ thà là một người bị hồi hộp còn hơn là
cả hai phải cùng lo âu. Cứ để yên cho Mê thắc mắc về
Xuống Xuồng Về Quê những lục bình từ đâu đến mà trôi sao nhiều quá? Tôi
phải lo chuyện cơm nước và tương lai, những chuyện
Xuồng tôi cũng khá lớn nên người ta gọi là ghe. đó đầy hồi hộp và gay cấn lắm rồi.
Ghe tôi gồm hơn 9 mảnh ván góp lại, nên người ta gọi Ghe được gắn thêm máy và được lợp mui, tôi và
là tam bản, mà ghe tam bản của tôi coi ra lại thấy lớn Mê thấy thoải mái hơn nhiều. Tôi không còn phải gò
hơn loại tam bản thường, do đó người miền quê gọi là lưng bước tới bước lui theo nhịp chèo. Mê cũng không
ghe tam bản ...bự. còn phải nhẫn nhục thò cánh tay xuống nước quạt quạt
Tôi mua lại của thằng Hổ. cho nhanh hơn mà cho kịp con nước. Ghe tôi chạy vù
Hổ là bạn cùng đơn vị hồi xưa. Kỳ tan hàng năm vù.
75, Hổ có nói với tôi là nó về quê vợ ở Hộ Phòng, Bạc Mới mấy tháng sống cuộc đời trôi nổi trên kinh
Liêu. Và sau này khi có ý thối lui về vùng 4, tôi nảy ra rạch sông ngòi, Mê đã hòa vào cuộc sống đến độ kinh
ý định đi tìm Hổ, dù không hề biết địa chỉ nhưng khi ngạc. Nàng đã mạnh dạn nhảy ùm xuống sông, tay vịn
tôi hỏi Hổ chồng của cô Dần thì người ta chỉ cho tôi bẹ ghe khi muốn làm chuyện tiểu tiện, đó là khi nói về
trúng phóc. hãy còn là chèo, nhưng nay đã có máy gắn trong lòng
Từ chợ Hộ Phòng đi vào nhà Hổ phải đi bằng tắc thì tôi đã đóng 4 miếng ván thành hình hộp cho phòng
ráng chứ không có đường xe. Vợ chồng nó có một tiêu tiểu de ra ở phía sau của ghe để hầu theo kịp đà
hàng đáy và 5 công ruộng, hễ con nước sắp lớn thì nó văn minh của chế độ. Duy chỉ có điều Mê vẫn còn phải
thả đáy kiếm cá tôm, còn khi rảnh thì lội ruộng thăm trùm nón lá che mặt khi bước vào phòng lộ thiên đó vì
lúa. Hai vợ chồng hai đứa con lúc nào cũng thoải mái nàng vẫn còn mắc cỡ khi làm chuyện ấy với gió hây
hơn dân ở Sài Gòn. hây thổi.
Hai đứa gặp nhau mừng lắm! Thôi thì cứ huyên Mê cũng đã biết lái ghe, đẩy cần qua phải để quẹo
thuyên. Nó ra kéo cái vó, những con tép bạc nhảy trái và qua trái để quẹo phải cũng nhưđã dám thòng
múa trong đó, hú một tiếng gọi mấy bạn bè chòm xóm, ngược người xuống để tháo bỏ những đám lục bình
cả đám nhậu suốt một đêm. cuộn vào chân vịt. Mê trở thành Phó Tổng Bí Thư của
Trong đám nhậu có anh Thân, anh cũng lớn tuổi con...xuồng quốc gia chỉ có hai đứa.
rồi, có đến 9 đứa con, nhà ở tuốt Cà Mau, anh lên Hộ Nay thì tụi tôi có thể đi xa hơn là cứ chèo vòng
Phòng thăm cô Dần là em ruột. vòng vùng Hộ Phòng, Giá Rai mua đồ hàng bông ghé
Anh Thân trước kia là giáo viên dạy bậc Tiểu chợ bán lại.
Học, nay anh là sư phụ tổ chức vượt biên. Anh lùng Tụi tôi đi thẳng lên Sóc Trăng băng qua Cù Lao
sục mua những ghe biển ghe cào nhỏ tu sửa lại và kiếm Dung, nơi mà những người dân vẫn còn chưa dám mặc
mối tìm người vượt biển. áo quần màu sáng mãi từ thời Pháp thuộc. Vì họ sợ là
Anh có quen với một xóm biển kia toàn là người chỉ điểm của những cuộc oanh tạc của phi cơ. Họ mặc
của Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam mà đứng đầu là áo quần màu nâu hay màu đen để hòa với đất.
Sáu Dân với thằng Dám. Tôi cũng có theo anh Thân ra
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 107