Page 109 - Dac San BK 2013
P. 109

Tụi tôi không biết điều đó, Mê mặc áo bà ba màu       Tôi muốn són đái trong quần nhưng cũng phải làm
           xanh, tôi mặc áo thung màu trắng vào rẫy của họ hỏi   tỉnh nói:
           thăm  mua  chuối  khoai  lang  khoai  mì,  họ  nói  chuyện      -"Chời,  chị  Nga,  em  mới  dẫn  con  chị  đi  ăn  bún
           mà cứ nhìn lên trời lo sợ máy bay đầm già rồi họ biểu   mắm mà chị la làng um sùm dậy?"
           tụi tôi thay áo quần cho họ yên tâm.                      -"Tui cũng theo nữa" Bà mà tôi gọi đại là Nga trả
               Theo  sông  nước  kinh  ngòi,  ngược  giòng  Cửu   lời.
           Long  thuyền  tôi lên  đến Cần Thơ,  vựa trái cây  miền      Hên là không có ông nào rượt theo đòi vợ.
           Nam nước ngọt. Ngang qua Trà Ôn lên đoạn nữa gặp          Tụi tôi đi tới hàng bún mắm kéo ghế ngồi xuống.
           Trà Nóc có những quán cà phê người Tàu bán lá trà    Nhóm thằng Hổ cũng rề rề đi theo. Tôi hoảng hồn nháy
           xanh. Tụi tôi đưa thuyền quành lại Cái Vồn rồi xèn qua   mắt, mầy dẫn qua ăn hủ tíu đi, chứ ngồi chùm nhum
           Cái Khế mua chôm chôm măng cụt.                      một đống thế nào cũng bị công an Hộ Phòng tóm cổ.
               Cuộc nổi trôi trên kinh ngòi có những buổi chiều   Tụi tôi phải đợi 2 tiếng nữa con nước mới lớn, mới có
           vàng  ngồi  trên  mui  ghe,  chân  quặp  vào  cần  lái,  tôi   thể xuống ghe về nhà thằng Hổ.
           nhâm nhi hũ rượu Tắc Kè mua ở Tắc Sậy, đốt lên điếu       Mê thì đang giữ ghe đậu sau lưng tiệm sửa máy
           thuốc  rê  nghe  Mê  đang  dựa  lưng  kể  lại  chuyện  Sài   của ông Sáu Mẫn. Dù anh Thân có dặn tôi đừng cho
           Gòn.                                                 Mê biết nhưng làm sao tôi đừng được? Đời tụi tôi chỉ
               Sài Gòn có những con đường mòn, mòn gót nhiều    có hai đứa! Giấu nhau cái gì ông hai?  Tôi mua một tô
           cặp tình nhân.                                       bún mắm đem xuống cho Mê.
               Nơi  đây,  tôi  và  Mê  có  những  lục  bình  đẩy  đưa      Mê hỏi:
           niềm ân ái. Mê đã có bầu, hài nhi trong bụng Mê theo      -"Mấy người lận Dê?"
           từng cơn sóng nhẹ của những con sông hiền hòa đang        -"Tám"
           lớn dậy.                                                  -"Họ đang ở đâu?"
               Cho đến bữa kia, anh Thân nhắn tôi chuẩn bị ...       -"Ở trên chợ"
                                                                     -"À,"
           Đưa Người Ra Biển                                         -"Anh sẽ đem bớt hai người đàn ông xuống ghe
                                                                trước nha"
               Xe đò ngừng lại ngay chợ Hộ Phòng.                    -"Dạ"
               Thằng  Hổ  nhảy  xuống  trước,  đoạn  6  người  vừa      Những người đàn bà khi vô chợ thì họ trở thành
           đàn ông, đàn bà và 2 em nhỏ theo xuống sau.          dạn dỉ và tự nhiên hơn, còn các ông đàn ông thì sao cứ
               Mỗi người xách trên tay một cái bịch hay một cái   lúng túng như đi lạc vào thế giới xa lạ.
           giỏ. Ai cũng ngơ ngác vì lạ cảnh, áo quần đầu tóc mặt      Ém trong nhà thằng Hổ qua đêm đó thì hôm sau
           mày chẳng giống chút nào là dân địa phương, có chị   anh Thân đưa đến thêm 2 người nữa và dặn hễ nước
           kia  cũng  mặc  bà  ba  đen  nhưng  mà  còn  mới  tinh.   bình  thì  phải  khởi  hành  để  kịp  chuyến  ra  khơi  buổi
           Thoáng nhìn qua thì ai cũng biết nhóm này đang tính   khuya.  Mật  hiệu  với  tụi  thằng  Dám  là  đèn  pin  chớp
           chuyện đào tẩu đây.                                  331, chớp 332 là bể ổ.
               Tôi vội vàng xấn lại nói to, giọng mừng rỡ:           Nước vừa bình trước khi ròng thì tôi và Mê đưa
               -"Chị Ba, em nè chị Ba, Dê nè, đen quá hả? Chị   đám người đi, những người đàn ông thì cứ xà lỏn áo
           nhìn không ra hả?" rồi nhỏ nhỏ giọng tôi nói:" Chị Ba   thung ung dung ngồi nhậu, đàn bà thì cứ rọc mía nấu
           à, làm ơn cười cười cái coi" Chị sợ sệt cười như mếu.   cơm làm cá ăn chiều. Trên ghe còn nhiều mía và trái
               Tôi kéo đại tay anh kia:                         cây.
               -"Anh Ba, má mạnh khỏe hông anh? Hai đứa con          Có chị kia hỏi nếu gặp công an thì mình ăn nói
           của anh đây hả?" Thằng chả tính lắc đầu nhưng thấy   làm sao?
           cái nheo mắt của tôi thì dả gật gật.                      Tôi trả lời là cứ nói ra xóm biển ăn cưới, cứ nói là
               Tôi bỏ nhỏ:"Anh cười lớn lên cái coi"            quen với Sáu Dân và thằng Dám và cùng lắm thì mình
               Dả cười khà khà làm cả đám cũng cười theo khà    mỗi người một mớ hối lộ cho tụi nó.
           khà.                                                      Nhưng  tôi  biết  là  suốt  đoạn  đường  đó  không  có
               Tôi  kéo  anh  Ba  và  chị  Ba  cùng  hai  đứa  nhỏ  đi   công an, ra gần tới cửa biển Gành Hào mới đầy dẫy,
           thẳng vô chợ bỏ mặc thằng Hổ với mấy người kia.      tuy nhiên tôi sẽ quẹo vào kinh rạch trước đó một đoạn
               Đột nhiên có một bà rượt theo:                   xa rồi luồn lỏi tới xóm chài và theo nhiều đường lạch
               -"Ới trả con tui lại!"                           nhỏ để ra ngoài biển.


                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                108
   104   105   106   107   108   109   110   111   112   113   114