Page 112 - Dac San BK 2013
P. 112

tình yêu giữa loài người không còn phân biệt chủng tộc      - Có, bài dài hàng thế kỷ. Những mùa Đông lạnh
           nữa.                                                 hay những mùa Hè khô, những mùa Thu lá đổ hay mùa
               A! Vậy là có tài tử Việt Nam nữa, hy vọng không   Xuân nụ nẩy mầm đều nằm trong ánh mắt em tất cả.
           phải là ông Đơn Dương.                                    Bà đầm chu môi đòi hôn tôi sau bao ngày xa cách.
               Tôi thấy ông đạo diễn cứ gay gắt với ông tài tử   Làm sao tôi hôn bà được? Tôi chỉ hôn mỗi mình Mê.
           Việt hoài, tôi mới thắc mắc hỏi Mãi vì Mãi tiếng Pháp   Bà đầm ngước mắt nhìn đợi, mắt bà trong, mắt bà có
           giỏi lắm là ông đạo diễn cự cái gì? Mãi nói, "Ông đạo   mùa  Thu  chết  trong  đó.  Bần  thần  tôi  tưởng  mắt  Mê.
           diễn muốn ông Việt phải rầu rầu chờ đợi người tình   Tôi muốn hôn Mê, hôn lên mắt bao nhiêu đợi chờ. Tôi
           Tây mà ông Việt không chịu rầu cứ ngó đâu đâu, kìa   xiết bà đầm, tôi tưởng Mê, tôi hôn từ mắt đến môi, tôi
           ba thấy, ông đạo diễn lấy hai bàn tay banh cái miệng   hôn cuồng nhiệt.
           rồi  kéo  xuống  thì  có  nghĩa  là  phải  sầu  bi  lắm  mới      Đám đông vỗ tay, tôi tỉnh mộng, tôi nhìn lên. Mãi
           được, vậy mà ông Việt không rầu được nên ông đạo     nhìn tôi nhăn mặt.
           diễn cứ kêu cắt cắt hoài"                                 Những đoạn tình tứ, ôm vai bà đầm bước rảo kể
               Tôi thở dài, lấy điếu thuốc ra hút, không ngờ đóng   cho nhau nghe chuyện lúc chia xa, tôi cũng vẫn tưởng
           phim một đoạn ngắn như vậy mà cũng lắm công phu từ   đó là Mê, tôi kể chuyện dài, tôi cười rộn rã. Mê tôi đã
           sáng mãi đến trưa. Chợt tôi nghe bà phụ nữ Pháp xổ ra   về. Nhưng lúc thảng thốt khi nhìn ra lại thấy bà đầm
           một tràng dữ dội với ông đạo diễn làm ông đạo diễn   chứ chẳng phải là Mê đã khiến khán giả cùng đạo diễn
           quýnh lên.                                           vỗ tay tán thưởng như những chấm phá của tình cảm
               Tôi hỏi thì Mãi trả lời:                         được bộc lộ thật chân tình.
               -"Bả hăm dọa nếu mà ông Việt còn...cà chớn vậy        Cuốn phim đưa tôi lên đỉnh cao danh vọng.
           thì bả bỏ luôn chẳng có qua Việt Nam tìm người tình       Chiếu bên Pháp, người ta gào lên: Dê Dê
           ...xin  lỗi  ba  ...làm  con  mẹ  gì  nữa.  Bả  chửi  thề  chứ      Chiếu bên Đức, người ta gào lên: Dê Dê
           không phải con à nha ba!"                                 Chiếu bên Mỹ, người ta gào lên: Goat Goat
               Ông đạo diễn buồn bực biểu thôi tất cả nghỉ, đi ăn      Tôi đưa Mãi đi cùng khắp Âu Châu, tôi đưa Mãi
           cơm. Chữ ăn cơm thì tôi hiểu, "à la táp" hồi đó ở Việt   đi vòng quanh xứ Mỹ.
           Nam nói hoài.                                             Ba tháng sau, tôi và Mãi trở về nông trại.
               Tôi bước ra ngoài sân định mang cây chổi tàu cau      Qua cửa Tam Quan, qua cây cầu tre tôi bỗng thấy
           cất trong nhà, nhưng bỗng ông đạo diễn nhíu mắt nhìn   bùi ngùi, chợt tôi nghe mùi hương quen thuộc, chợt tôi
           tôi một cách ngạc nhiên rồi vội vàng bước tới chìa tay:   cảm tiếng con tim nhẹ nhàng. Hình như trong gió có gì
               -Bonjour! Parler-vous Francais?                  gần gủi, hình như trong nắng có gì thân thương.
               Tôi bắt tay ông:                                 Nhưng mà ...
               -Non, non Francais, Anglais sồ sồ                     Ai kìa đang ngơ ngẩn nhìn hàng tên trên cửa?
               Ông liền bật qua tiếng Việt:                          Ai kìa sao lại mặc áo bà ba?
               -Ông có muốn đóng phim không?                         Dáng ai sao nhẫn nại?
               Tôi liền nhảy nhổm:                                   Ơ,  ai  như  là  em?  Có  phải  là  Mê?  Hay  tôi  đang
               -Giỡn hoài cha nội!                              mê? Tóc em vẫn dài, dáng em vẫn dịu.
               -Hổng giỡn đâu, nói thiệt đó. Đứa nào nói láo làm      Đúng là Mê rồi!
           con liền                                                  Nàng xoay người lại, nước mắt đã đầm đìa. Hai
               -Rồi,  OK,  thử  há?  Rầu  rầu  thương  nhớ  chờ  đợi   cha con tôi chết sửng. Mãi nhận ra ngay đó là mẹ dù
           phải hông?                                           Mãi chỉ biết nàng trong một tấm ảnh chụp ngày xưa.
               -Ừ  ừ...quay  phim,  quay  phim,  bà  Pháp  lại  đây,      Mê vẫn vậy, em vẫn vậy. Có chăng là vết thương
           ngó!                                                 em đã lành. Em đã là y tá, em đi khắp các trại tị nạn
               Tôi ngồi xuống chỗ anh Việt, tôi nhìn bà Pháp, tôi   chữa lành vết thương nạn nhân và vết thương em.
           tưởng Mê, tôi buồn. Tôi biết Mê sẽ về. Tôi biết Mê hãy      Tôi ôm chầm lấy Mê, Mê ôm chầm lấy Mãi. Dê
           còn yêu tôi và con quay quắt. Giá nào tôi cũng chờ Mê,   Mê Mãi, chúng tôi ôm chầm lấy nhau. Như trong mơ.
           anh đang đợi Mê ơi, vết thương em lành chưa?         Mê  nhìn  tôi  trong  phim,  Mê  biết  vết  thương  tôi  vẫn
               Gương mặt tôi hiện lên chữ waiting rõ ràng, mà rõ   còn, Mê về Mê chữa tôi lành hẳn.
           ràng là tôi đang wait.                                    Tôi biết, tôi phải giữ lại nông trại vì có ngày Mê
               Bà đầm Pháp liền xà xuống:                       sẽ về và nay Mê đã về thật.
               -Anh,  những  ngày  xa  nhau  anh  có  làm  nên  bài
           thơ?                                                  iến H i 344

                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                111
   107   108   109   110   111   112   113   114   115   116   117