Page 215 - Dac San BK 2013
P. 215

- Em đang nghĩ tới một điều em sợ không dám nghĩ,    những người vợ rất trẻ, khoảng ngoài đôi mươi đã trở
           tới một người đi giữa chiến chinh, lại nghĩ tới anh, nghĩ   thành góa phụ. Cho tới những ước mơ nho nhỏ, bình
           tới anh…                                             thường của người lính mà cũng không có được. “Trả
               Chiều  xuống  mau  quá,  ôm  em  trong  tay  để  tận   súng đạn này, khi sạch nợ sông núi rồi, anh trở về quê
           hưởng  những  giờ  phút  heo  hút,  vì  biết chắc  mai  đây   tìm tuổi thơ mất năm nào…”
           anh lại nhớ em, tôi nói trong rung động:
           - Thôi… mình… về… em!                                KO  ơi!  Em  phải  biết  rằng  em  đang  hạnh  phúc  hơn
               Tôi lại đặt lên má nàng một cái hôn thật dài, thật   nhiều  người,  vì  sau  trận  chiến,  nhiều  bạn  bè  anh  đã
           nồng nàng.                                           nằm xuống, vĩnh viễn xa người yêu. Và anh vẫn còn
               Vào đầu tháng Năm, 1974 đơn vị có nhiệm vụ giải   sống  để  trở  về  bên  em,  để  yêu  em  nhiều  hơn,  và  để
           tỏa mặt trận An Điền, thuộc quận Bến Cát, tỉnh Bình   được nghe em hờn dỗi.
           Dương, đồng thời đánh thốc lên Căn Cứ 82, Rạch Bắp,
           hướng lên Trị Tâm, tỉnh Tây Ninh. Đây là những địa   Được hờn nhau sung sướng biết bao nhiêu
           danh  khét  tiếng  thuộc  Quân  Đoàn  III  trong  mùa  hè   Anh một mình nghe tất cả buổi chiều
           1974.                                                Vào chầm chậm ở trong hồn hiu quạnh…
               Chi Đoàn Kỵ Binh chúng tôi di chuyển suốt đêm
           dọc theo Quốc Lộ 13, đến tờ mờ sáng chúng tôi đến bố      Vào những ngày đầu tháng Ba, 1975, chiến trường
           trí bên này sông Thị Tính, gần chợ Bến Cát. Các đơn vị   bắt  đầu  gia tăng  cường  độ  khắp  nơi,  chúng  tấn  công
           thuộc Trung Đoàn 52, SĐ 18 BB, của Đại Tá Ngô Kỳ     bằng nhiều đơn vị chủ lực chính quy. Đơn vị chúng tôi
           Dũng đánh cầm cự để Công Binh bắt cầu phao qua An    cùng các lực lượng Bộ Binh thuộc Trung Đoàn 52, SĐ
           Điền. Đây là một công việc hết sức cam go cho Công   18 BB phải trải ra rất mỏng từ cầu La Ngà đến ngã ba
           Binh.                                                Dầu Giây, Long Khánh để bảo vệ QL 20, đường lên
               Đợt đầu, khi Thiết Giáp qua cầu phao vượt sông   Đà Lạt..
           Thị  Tính,  cầu  phao  nghiêng  qua,  nghiêng  lại  vì  một      Trong  lúc  Chi  Đoàn  chúng  tôi  cùng  một  Tiểu
           chiến  xa  M-  41  bị  bắn  ngay  pháo  tháp,  sau  đó  rớt   Đoàn Bộ Binh đang mở đường và đánh thốc lên hướng
           xuống sông. Chúng tôi phải trở lại bên này sông tái bố   Xuân Lộc, thì chiếc M-113 chỉ huy của chúng tôi nằm
           trí để chờ Công Binh sửa cầu lại. Cầu sửa xong, các   lại ở tiền trạm để  giữ  một xe GMC đầy những phuy
           đơn vị Bộ Binh tiến qua bên kia cầu đánh yểm trợ để   xăng, cùng với một lực lượng trừ bị Bộ Binh.
           Thiết Giáp vượt qua. Vừa qua khỏi cầu, thì cũng là lúc      Trong đêm đó, tôi cùng Th/úy C. không ngủ được,
           bắt  đầu  một  trận  đánh  khốc  liệt  với  hơn  một  Trung   như có một linh tính báo trước. Chúng tôi thức trắng
           Đoàn BV cùng xe tăng T-54, PT- 76, và đại pháo 130   đêm hút thuốc lá và uống café. Th/úy C. nói với tôi:
           ly. Chúng tôi vừa đội pháo, vừa đánh chiếm An Điền,   “Trận này chắc mình thua quá Hiếu ơi!”Th/úy C. nói
           một  mục tiêu phải chiếm lại bằng mọi  giá, trước khi   tiếp bằng một giọng thật buồn: “Hơn ba tháng rồi chưa
           nói  tới  Căn  Cứ  82,  Rạch  Bắp.  Địa  hình  xung  quanh   được đi phép, nhớ nhà quá!” Mãi tới bây giờ trong lúc
           mục tiêu toàn là ruộng rẫy, không phải chiến trường lý   viết bài này, tôi vẫn còn nghe câu nói ấy văng vẳng bên
           tưởng  cho  Thiết  Giáp.  Pháo  địch  tàn  khốc  hơn  Xà   tai tôi. À! Tôi còn quên một việc nữa là Th/úy C. cùng
           Bang, Bình Giả, phải đánh vất vả hơn Tân Uyên.       tuổi với tôi. Sáng sớm vừa nhận lệnh là dẫn xe xăng
               Sau Khi chiếm lại được An Điền, tôi đứng trên M-  lên tiếp tế, vì áo của Th/úy C. còn ướt nên mượn áo tôi.
           113 nhìn xung quanh đổ nát, nhiều xác địch sình thối   Trong xe chỉ huy có Th/úy C., tôi, Hạ Sĩ Đ., Hạ Sĩ B.
           mà tưởng chừng đây là địa ngục trần gian. Hai chiếc T-  và Hạ Sĩ Th.
           54 sụp xuống một cống nước, và bị Bộ Binh bắt sống.       Dẫn xe xăng vừa băng qua QL 1, tại ngã ba Dầu
           Một chiếc T-54 sau này được đưa về Dinh Độc Lập để   Giây, nhìn về phía tay phải khoảng 200 mét, tôi thấy
           trưng bày ngay trước cổng dinh.                      mấy bụi cây nhúc nhích măc dù trời không có gió. Tôi
               Sáng hôm sau thức dậy, tôi cảm thấy vui mừng là   nhảy xuống xe định kéo Hạ Sĩ B. xuống để chui vào
           vì  biết  mình  còn  sống  qua  một  ngày  mới,  sau  nhiều   pháo  tháp  quay  đại  liên  bắn  vào  những  bụi  cây
           ngày giao tranh với quân thù. Hình hài này là do cha   thì…Oành…Oành…Oành,  ba  trái  đạn  B-40,  đại  bác
           mẹ tạo ra, nhưng chiến tranh quyết định sự sống còn!   không giật 57 ly trước khi chạm nổ các cây cao su thì
           Thật  có chồng  lính  chiến dễ  trở thành  góa  phụ. “Em   hai  đầu  của Th/úy  C.  và  Hạ  Sĩ  Th.  bể  nát, tài  xế  xe
           không  nhìn  được  xác  chàng,  anh  thêm  lon  giữa  hai   GMC cũng bị chết tại chỗ. Khi Hạ Sĩ Th. bật người ra,
           hàng nến trong, mùi hương cứ tưởng hơi chồng, ôm mồ   chân đá vào bá súng đại liên 30, thì nòng súng đặp vào
           cứ tưởng ôm vòng người yêu…” Trong thời chiến, có

                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                214
   210   211   212   213   214   215   216   217   218   219   220