Page 217 - Dac San BK 2013
P. 217
- Chồng em có tàu, đang tìm đường ra đi, anh có thể Những con thòi lòi giờ này đã thụt đít vô hang
giúp một tay. Những con còng voi cũng có thời gian bò lùi lấp ổ
Và chuyến này tôi đi thoát được. Sau bốn ngày, Loài vật nhỏ trời ban còn muốn sinh tồn
bốn đêm gặp biển yên, chúng tôi đã tới đảo Pulau Huống gì con người tự gọi mình khôn trên mặt đất
Bidong ở Mã Lai. Vì là cựu quân nhân, tôi được xếp
vào diện ưu tiên một. Ở đảo chỉ có hai tháng, tôi đến Nước Việt Nam có chỗ cho một dòng sông nhỏ
Mỹ ngày 16 tháng 7, năm 1981. Mỗi ngày im lặng chờ thời
Từ đó về sau tôi không còn gặp KO nữa cũng Đủ cho một mặt trời
không có tin tức gì về nàng. Một chuyện tình không Mời những vì sao bước vào tắm gội
đoạn kết cách nay gần 40 năm mà tưởng chừng như
ngày hôm qua. Bây giờ tóc đã bạc gần nửa mái đầu mà Con nước ròng cất bước sang sông
mỗi lần nghĩ đến lòng mình vẫn rộn rã. Tôi cũng hy Yên lặng của một dòng mất chảy.
vọng ở một phương trời nào đó, KO đọc được bài viết
này là bằng chứng yêu em! Em yêu! Anh đã xây nhiều Tạ Cự
mộng đẹp về em nhưng lại xây trên sóng biển, trên cát.
Than ôi! Thủy triều đã cuốn hết mộng đẹp của anh đổ Ba i thơ co n dang dơ
vào lòng đại dương chỉ để lại cho anh một nỗi buồn mà
không có ngôn từ nào diễn tả, nỗi buồn anh đang mang
trong lòng. Ôi nỗi buồn tháng Tư
Là bài thơ viết còn dang dở
Nếu có khi nào nhớ đến anh Là mối tình cách trở xa nhau
Thì xin một phút lặng sau mành Làm sao bỏ được sang bờ
Từ nay anh sẽ không yêu nữa
Để giữ trong tim một bóng hình Mấy bận anh mơ nơi bốn bề tắt lối
Kẻ cai tù mắt sắc,
Hieunguyen11 lạnh dường dao
Năm tháng trôi mau
Lòng dạ con người đổi thay khác trước
Yên lặng của dòng sông Mỗi mùa cây trổ chồi ra
Bao nhiêu lời xưa trót lọt
Như mồ hôi ngấm vào xác lá
Con nước ròng cất bước sang sông Đường mòn
Thuyền bước lên bờ chơi cùng đám còng quều
đang điểm tâm buổi sáng Em ơi bên kia sông Hương
Anh về trao em
Phù sa mặn cho bầy bóng sao lội tấm lòng chưa kịp gửi
Lá cờ hình năm sao đỏ chói Buồn nghe lòng nhỏ giọt
Biến nền trời trở nên dễ sợ quá đi thôi Tiễn bài thơ trước cổng ngục tù
Nếu quả thật có người giương cao lời nói Anh trở về ghé lại sông Hương
Hãy tiêu diệt dân tộc của mầy đi Đếm nhịp Trường Tiền tàn phai tóc úa
và chọn về xứ khác Con đò nhỏ cặm sào vòm cong còn đó
Có sá gì Đâu rồi tà áo người thương
Phải không loài ác quỷ
Anh mơ em giữa ngục
Đợi nước ngược dòng cho bờ sông phủ sóng Ôi nỗi buồn tháng Tư
Người ngư phủ nghèo lấy thuyền nhỏ ra khơi Là bài thơ viết hoài
Lá cờ sao từ từ khuất bóng Còn dang dở.
Bầu trời xanh trở lại hiền hòa
Gió Thái bình thổi mạn thuyền nhớ bãi Tạ Cự
mà thương
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 216