Page 222 - Dac San BK 2013
P. 222

Tháng Tư ở Sài Gòn                                     cũng đã mấy năm, ngày Ngọc còn là cô nữ sinh Trưng
                                                                     Ngọc đang học Dược, chúng tôi quen nhau cũng


                                                                từng chiếc lá vàng nhỏ rơi rụng, lăn tròn trên vỉa hè,
                                                                Vương, tháng Tư hàng me đường Nguyễn Bỉnh Khiêm
           Trần Như Xuyên                                       lấm tấm như những hạt gạo, tôi hay đợi Ngọc ở đấy,
                                                                đường đi của đôi tình nhân có lá me vương trên mái
               Một tùy bút thật cảm động đặc biệt với những ai   tóc, Ngọc không cho tôi gỡ những chiếc là me xuống,
           cùng thời với tác giả Trần Như Xuyên, ông đã dùng lời   nàng bảo : “ mấy chiếc lá đó thích em anh để kệ nó ”,
           hát  lãng  mạn  của  bài  ”  Love  is  a  many  spendored   lãng  mạn  thật,  thực  ra  nàng  sợ  lũ  bạn  nhìn  thấy  thì
           thing ” để viết về tháng tư hoa hồng ở xứ người thay   đúng hơn, con gái học đệ nhị mà đã có người đón đưa
           vào hoa phượng đỏ của xứ mình. Phim này được chiếu   là bạo đấy, ôm chiếc cặp nơi ngực mà vương vấn hình
           ở  Rạp  Đại  Nam  thời  chúng  ta  mới  vào  Trung  Học   ảnh ai đó là hơi sớm đấy, trên đường tình có gió mơn
           (1957) trên đường Trần Hưng Đạo là rạp có máy lạnh   man tà áo trắng, áo bay cuốn lấy chân tôi, Ngọc giữ áo
           thuộc hạng số một tại Sài Gòn vì lúc đó chưa có Rạp   lại, tôi nói : “ cái áo nó thích anh, em để kệ nó ”, Ngọc
           Rex (1962). Tôi còn nhớ tờ chương trình in offset trên   cười, đôi má con gái ửng hồng.
           giấy láng trong đó bài hát ” Tình yêu là vật đẹp muôn      Thời ấy, cuối những năm 60, SG trở lại yên bình
           màu”  cả  lời  Anh  lẫn  Việt  .  Đặc  biệt  cảnh  William   sau cái Tết Mậu Thân, chiến tranh càng trở nên khốc
           Holden và Jennifer Jones hôn nhau trên ngọn đồi vĩnh   liệt, nhưng ở đâu đó thôi, SG vẫn bình yên, tôi đã rời
           biệt ” la collin de l’adieu” lời việt rất trữ tình ” nhờ   học  đường  trước  đó,  bình  yên  thế  nào  được,  những
           hồi trên cánh đồng gíó cao vời nàng cùng tôi hôn nhau   người thanh niên nào ai cho yên bình, tôi rời Đại Học,
           trong giây ban mai lúc dương thế vương sầu., rồi bàn   nhập ngũ, thỉnh thoảng về phép, hẹn Ngọc đi chơi, như
           tay trao nhau hẹn cùng ngàn tiếng tơ lòng”..         hôm  nay  chẳng  hạn,  tôi  dẫn  Ngọc  loanh  quanh  Lê
               Xin thân chuyển tùy bút này với cả một dĩ vãng đã   Thánh Tôn, Gia Long, Tự Do… những con đường đầy
           nhạt nhoà.                                           kỷ niệm mà mỗi lần về SG, tôi cứ thích lang thang ở
                                                                đó.
               Tháng Tư là đầu mùa Hè, thực ra SG quanh năm          Tôi đưa nàng vào Brodard, một quán nước hồi còn
           là  mùa  Hè,  thản  hoặc  may  mắn  cuối  năm  nào  được   là sinh viên, tôi và bạn bè hay ngồi ở đây, quán không
           hưởng chút cái hơi lạnh của mùa Đông, khi không khí   có  chanh đường  để  uống môi  em  ngọt,  quán  có  chút
           lạnh vượt qua được đèo Hải Vân xuống phía Nam là     Tây hơn, con đường Tự Do cũng có những hàng me
           SG dìu dịu như Đà Lạt, người SG mừng lắm.            cao, tôi gỡ vài cái lá vướng trên tóc nàng, Ngọc không
               Tôi  xuống  xe  ở  đường  Tự  Do,  lững  thững  qua   tìm cách tránh như hồi còn ở Trưng Vương, hồi đó còn
           Passage Eden, tháng Tư SG cây cối xanh mầu, có tiếng   sợ bạn nhìn, giờ chỉ có người tình nhìn, càng thích chứ
           ve kêu và đâu đó lác đác những cánh phượng nở sớm    sao. Rót nước cho Ngọc rồi hỏi : nghe Nat King Cole
           báo hiệu Hè đã đến, “Trời hồng hồng, sáng trong trong,   nhé, nàng gật đầu, tôi mua jeton rồi bỏ vào cái jukebox
           ngàn phượng rung nắng ngoài song”. Hè, mùa chia tay   cạnh đó, tiếng hát trầm ấm của người ca sĩ da đen cất
           của học sinh, con gái nắn nót với những trang lưu bút,   lên:
           còn đám con trai? Ráng mà thi đậu nghe, còn không,        Love  is  a  many  splendored  thing,  it’s  the  April
           có quân trường đợi sẵn đó, tôi không còn quan tâm đến   rose…
           sự chia tay thuở học trò này nữa vì tôi rời mái trường      Có đúng không, tình yêu là vật đẹp muôn mầu ?
           mấy năm nay rồi, giờ đã là một người lính dày dạn gió      Ngọc hỏi tôi :
           sương, tuổi học trò đi qua mà lòng không  muốn như        – Tình yêu chỉ có nghĩa vậy thôi sao?
           vậy.                                                      Tôi trả lời nàng :
               Qua Passage Eden, tôi thấy Ngọc đứng chờ tôi ở        –  Không,  có  nhiều  chứ,  tình  yêu  người  ta  định
           trước Rex, nàng hôm nay đẹp rực rỡ, người con gái nào   nghĩa  nhiều  lắm  nhưng  càng  định  nghĩa  nó  càng  rối
           đang có tình yêu đều đẹp, chúng tôi nắm tay nhau, biểu   mù, theo anh tình yêu cần gì phải định nghĩa, nó chỉ
           lộ tình yêu thời đó chỉ là như vậy, rất lễ giáo, không có   giản dị trong 2 chữ anh + em vậy thôi, với anh thế là
           cái hôn, không ôm choàng lấy nhau ầm ĩ. Ngọc ríu rít   đủ.
           hỏi  tôi  về  phép  được  mấy  ngày,  sao  không  đến  nhà      Bài hát tôi và Ngọc đều thích và có cùng kỷ niệm,
           thăm em…                                             lúc mới quen nhau qua đứa cháu, bạn học cùng Ngọc,
                                                                và  cũng  tại  Brodard  này  trong  một  lần  đi  chơi,  hình
                                                                như lần đầu thì phải, tôi thấy Ngọc loay hoay chọn bài

                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                221
   217   218   219   220   221   222   223   224   225   226   227