Page 139 - index
P. 139

Sau khi tiển anh trở về đơn vị, hằng đêm tôi sống      cạm  bẩy  rình  rập,  của  những  người  bên  thắng
           trong sự mong nhớ, trở mình khi nghe tiếng súng        cuộc. Mình tự nguyện một lòng chung thủy, chấp
           xa xa vọng về, những đóa hỏa châu bây giờ không        nhận  hoàn  cảnh  đơn  chiếc  nuôi  con  ở  vậy  chờ
           còn là những vầng trăng rằm tháng 8, mà nó là nổi      chồng, tự hứa trong lòng không bao giờ thay đổi,
           lo âu hồi hộp. Nơi nào có những hỏa châu soi sáng      dù đờI đã đổi thay.
           là vùng chiến trận, nhìn hỏa châu, lòng người vợ         18 tháng sau. Nhận được giấy báo thăm nuôi
           vô cùng lo sợ an nguy cho người lính.                  từ trại tập trung cải tạo Kà Tum-Tây Ninh gởi về.
             Mỗi ngày, khi nghe tiếng xe Hồng Thập Tự hú          Tôi mừng quá, vội vã một chút quà cho chồng, tay
           còi là tim tôi đau nhói. Có lần tôi nghe người vợ      bồng con thơ, tay dắt Mẹ chồng lặn lội xuống từng
           lính cùng đơn vị với chồng tôi rủ đi thăm chồng.       địa ngục. Từ Mộc Hóa lên Sài Gòn đi Tây Ninh,
           Tôi vội vả khăn gói, mang theo chút quà để đến         qua núi Bà Đen đến Kà Tum vào trại cải tạo thăm
           đơn vị thăm anh.                                       anh. 15 phút ngắn ngũi cho buổi tao phùng, chồng
             Tiền  đồn  biên  giới  Long  Khốt-  Tuyên  Bình      vợ gặp nhau, cha con bùi ngùi nhìn nhau lần đầu
           thuộc tỉnh Kiến Tường, hằng ngày đều ăn pháo           tiên kể từ khi cháu mở mắt chào đời mới biết mặt
           kích từ phía bên kia biên giới Miên. Nhiệm vụ giử      cha. Sau buổi trùng phùng đầy uất lệ, anh vẫn còn
           đất và an ninh thủy lộ, tiếp tế duy nhất bằng đường    sống  bên  cạnh  những  chiến  hữu  của  mình,  tôi
           thủy,  không  có  đường  bộ.  Vì  vậy  khi  tôi  theo   nguyện một lòng thay anh làm cha, nuôi nấng con
           người  vợ  lính  thăm  chồng  bằng  chuyến  đò  tắc    thơ đợi chờ anh trở về dù 5 năm, 10 năm hay lâu
           ráng, cũng là lúc tôi bắt đầu hiểu được sự an nguy     hơn nữa.
           của đời lính. Dọc theo dòng sông, những người            Kà Tum -Trãng Lớn- Tây Ninh, sóc Bom Bo
           lính đóng quân dọc theo bờ vẫy tay chào, không         Bùi gia Mập-Phước Long, căn cứ Rừng Lá - Z
           biết họ báo về đồn như thế nào mà khi vừa tới nơi      30D Hàm Tân, nơi nào có anh là nơi đó có bước
           tôi thấy anh đã đứng đợi sẳn. Ghe cặp vào bờ, bắt      chân mẹ con tôi đến thăm.
           ván cho tôi lên, thì vừa lúc đó nghe tiếng đề ba         5 năm sáu tháng. Chuyến đi thăm anh nhưng
           của đạn pháo, anh vội ôm tôi lao nhanh vào đồn         không gặp. họ bảo đã thả anh về, nhưng tôi không
           xuống hần trú ẩn. Nhiều tiếng nổ lớn chung quanh       tin, đến khi gặp được người bạn tù của anh, trao
           đồn, bùn sình nước văng tứ tung. khi tiếng pháo        món quà thăm nuôi nho nhỏ cho người bạn, tôi
           tạm ngưng anh nói với tôi: em phải về thôi, không      mới trở về.
           được ở đây, nguy hiểm lắm. Chưa kịp hỏi han, tâm         Anh trở về với thân xác hao gầy bởi lao tù đói
           sự, thì anh vội vã đưa tôi đón đò tắc ráng trở về,     khổ. Từ nhà tù nhỏ bước vào nhà tù lớn. Là tù cải
           bỏ lại phía sau anh và những người lính ngày đêm       tạo, anh không có quyền được ở gần cha mẹ nơi
           đối mặt với bao nhiêu hiểm nguy bất trắc.              thành phố mà phải chấp nhận đi vùng kinh tế mới.
             Biến cố 30-4-75, tôi không bao giờ quên được         Một lần nữa, anh trở về Mộc Hóa quê tôi. Suốt
           cảnh tang thương chia lìa của hàng triệu gia đình      một năm bị quản chế tại địa phương, họ đã bắt anh
           và anh cũng cùng chung số phận như những người         khi thì đi gở mìn, khi đi làm thủy lợi. Mỗi tháng
           lính khác.                                             phải trình diện đồn công an một lần, hạn chế tối
             Từ bộ đồ trây di bê bết bùn phèn, đổi sang bộ        đa sự đi lại.
           đồ sọc. Từ thân phận của người vợ lính đổi sang          Anh muốn tìm một công việc làm để ổn định
           thân phận vợ của người tù không bản án.                cuộc sống, nhưng thật không dễ lúc bấy giờ với
             Anh đi trình diện “Học tập cải tạo”, cũng là lúc     cái lý lịch Tù Cải Tạo. Cuối cùng, Trời không phụ
           tôi mang bầu đứa con đầu lòng được 6 tháng. Tôi        người hiền. Anh được nhận vào làm phụ hồ, mộc
           ở nhà chờ anh 10 Ngày như lời họ nói. Rồi Một          cho một nơi cần người làm công việc nặng nhọc
           tháng, Ba tháng, Sáu tháng, Một năm…vẫn biệt           mà ai cũng phải sợ.
           vô âm tín. Không một lá thư, không một tin tức về        Ngày qua ngày. Nghề dạy nghề. Anh đã học
           chồng của mình hiện nay đang ở đâu, sống chết ra       hỏi được nhiều cộng thêm vào vốn kiến thức căn
           sau? Sau khi sinh cháu gái đầu lòng, chịu đựng         bản của ngành Công Thôn từ thời còn đi học dưới
           những lời ong bướm, những lời cay độc, những           mái trường Nông Lâm Súc Bình Dương dấu yêu.




                                                                                                               139

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   134   135   136   137   138   139   140   141   142   143   144