Page 212 - index
P. 212

vàng, mẹ ôm tôi và nói trong đôi mắt ngấn lệ vì        gửi theo KBC của anh cũng không thấy hồi âm,
           sung sướng:                                            đêm nào tôi cũng khóc và cầu nguyện cho anh
             - Hãy sống cho thật hạnh phúc nhe con gái của        được bình an nơi tuyến đầu lửa đạn để trở về với
           mẹ.                                                    mẹ con tôi. Đã có lần tôi nhờ cậu tôi xem có thể
             Từ ngày  yêu  anh, tôi đã học được  rất  nhiều       giúp để kéo anh từ mặt trận về không, nhưng cậu
           điều. Ngày xưa tôi không biết và không thể phân        bảo phải hỏi ý kiến của anh, nếu anh bằng lòng
           biệt được người lính nào thuộc binh chủng nào, vì      cậu mới giúp. Nhờ cậu cũng như không, tôi biết
           các anh đều mặc những bộ đồ lính rằn ri gần giống      chắc chắn anh sẽ không bao giờ nhận sự giúp đỡ
           như nhau. Bây giờ thì tôi đã tương đối biết được       này và có lẽ cậu cũng hiểu tính anh nên từ chối tôi
           lính  nào  là  Biệt  Động  Quân,  lính  nào  là  lính   khéo. Là người vợ ai  cũng lo  cho chồng, có ai
           TQLC, là lính Nhẩy Dù v…v…                             muốn mình thành goá phụ đâu, tôi cũng không
                Và cũng từ ngày làm vợ anh, mang tâm trạng        ngoại  lệ.  Tôi  còn  nhớ  đã  có  lần  nghe  anh  kể
           của một chinh phụ, tôi đã từng nhiều đêm mất ngủ       chuyện anh suýt chết hụt nếu không nhờ bạn bè
           vì lo lắng cho anh. Chưa bao giờ những tin tức         thì anh đã không còn sống mà trở về với vợ con
           chiến sự được tôi quan tâm nhiều đến như thế và        nữa, tôi sợ quá đề nghị với anh để nhờ cậu giúp
           cũng chưa bao giờ tôi lại thuộc làu tên những địa      cho anh về hậu cứ. Không những anh đã gạt ngang
           danh, những trận chiến mà binh chủng của anh đã        mà còn bảo tôi không được nhắc đến chuyện này
           tham gia như bây giờ.                                  nữa, anh nói:
             Chiến tranh như càng ngày càng lan rộng hơn            - Anh cấm đó, không bao giờ được nói với anh
           và càng ngày càng khốc liệt hơn. Trên mặt báo,         chuyện này.Anh là một người lính, bổn phận của
           trên đài phát thanh, truyền hình, hình ảnh những       anh cũng như những người trai nước Việt khác là
           trận đánh nổi tiếng tại Bình Long, An Lộc, Quảng       phải chiến đấu để bảo vệ miền Nam này, hơn nữa
           Trị , Long Khánh, Thường Đức…của các sư đoàn           anh còn bạn bè, đồng đội, anh không thể bỏ họ mà
           Dù  được  nói  đến  không  ngừng,  nhiều  lần  tôi     rút lui một cách hèn nhát như vậy được. Em có
           không dám xem TiVi chỉ vì càng xem thì tôi lại         muốn  có  một  người  chồng  như  vậy  không?
           càng lo cho anh nhiều hơn.                             Không, phải không, vậy thì hãy cười lên cho anh
                Cưới vợ rồi, nhưng anh vẫn như cánh chim bạt      xem nào, cái gì mà nước mắt ngắn, nước mắt dài
           gió, nay mặt trận này, mai nơi khác, những ngày        như thế này. Em xem này chồng em đánh trận bao
           về phép của anh thưa dần mà ngay cả thư từ cũng        nhiêu lần mà có bị gì đâu, số anh sống thọ lắm.
           ít hơn trong khi cuộc chiến thì càng ngày càng gia     Tin anh đi. Em biết không thầy bói còn nói vợ
           tăng.                                                  chồng mình sống với nhau tới đầu bạc, răng long
                 Khi tôi sanh cháu trai  đầu lòng, anh  chỉ  về   cơ mà. Hơn nữa số anh phải có tới mười đứa con
           phép đúng một ngày rồi lại phải trở về đơn vị ngay     lận, bây giờ mới có một đứa. Còn tới chín đứa nữa,
           ngày hôm sau. Có ai hiểu rằng cuộc đời làm vợ          phải làm sao bây giờ nhỉ? Anh nháy mắt với tôi,
           lính lại lắm âu lo như vậy. Có những đêm ngồi ôm       khá mệt đấy em ạ.”  Nói rồi anh cười ha hả.
           con, ru con ngủ bên cửa sổ, nhìn những đóm hỏa           Mấy hôm  rồi, không hiểu sao tôi thấy trong
           châu ngoằn ngoèo trong đêm tối, nước mắt tôi lại       người bứt rứt, khó chịu lạ thường, lòng cứ nóng
           rơi đầy trên má con, tôi nhớ đến anh ngút ngàn, lo     cồn cào, làm việc gì cũng hỏng, cũng sai. Linh
           cho anh quay quắt. Giờ này anh đang ở đâu, có          tính như báo cho tôi biết một điều gì chẳng lành
           được ngủ một giấc ngủ trọn vẹn không hay đang          đây. Tôi nghĩ đến anh:
           ghì tay súng bên một bìa rừng nào đó, hoặc đang          - Phổ ơi, bây giờ anh đang ở đâu? anh có được
           căng mắt quan sát bóng địch giữa mật khu của           bình an không? Em lo cho anh quá. Nếu anh có
           giặc  trong  đêm  thâu,  để  giữ  cho  người  dân  có   mệnh hệ nào thì mẹ con em mới sống làm sao
           những tháng ngày dài yên ổn.                           đây? Không, không, anh không làm sao cả, Phổ
                Đã  hơn  tám  tháng  rồi,  anh  chưa  một  lần  về   của em vẫn bình yên phải không anh, em tin thế,
           phép và tôi không nhận được tin tức gì của anh.        vì anh nói số anh sống thọ lắm, chúng mình sống
           Tôi như người ngồi trên đống lửa, những lá thư tôi




                                                                                                               212

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   207   208   209   210   211   212   213   214   215   216   217