Page 292 - index
P. 292

cả ngực áo. Tôi thử ấn bàn tay lên ngực của Bính,
                                                                  máu trào ra có lẫn bọt.
                                                                    - “Chuẩn úy, Bính chết rồi.”
                                                                    Tiếng nói của Quang như khơi dậy trong tôi
                                                                  nỗi căm hờn, tôi chụp lấy khẩu M79 hướng về
                                                                  phía địch bóp cò, như một người điên, tôi mò vào
                                                                  túi đựng đạn, nạp thêm, bắn nữa. Nhưng viên đạn
                                                                  thứ 5 chưa kịp bắn đi thì địch đã dọng về phía tôi
                                                                  một trái B40, cũng may viên đạn đã chạm vào một
                                                                  nhánh cây rồi phát nổ nên tầm sát hại cũng giảm
                                                                  đi rất nhiều. Đầu óc lùng bùng nhưng tôi cố gắng
                                                                  trấn tỉnh để phán đoán tình hình. Địch bắt đầu bắn
                                                                  súng cối vào đội hình của chúng tôi. Tôi mở mắt
                                                                  lớn  ra,  thấy  những  cành  cây  ào  ào  gãy  gục  đổ
           bổ xung, trung đội bây giờ đã kha khá, đếm được        xuống, những ánh lửa nháng lên. Tôi xả hết một
           15 người, chia làm 2 toán. Một vị hạ sĩ quan trông     băng đạn M16 về phía trước, rồi gọi:
           coi một toán 6 người. Tôi dẫn toán còn lại tiến lên      - “Quang, đem máy truyền tin lại đây.” Tôi nói
           phía trước. Trước mặt tôi là binh nhất Binh, sau       như gào lên trong máy:
           lưng tôi là người mang máy truyền tin, rồi đến           - “Đích thân, xin phản pháo ngay, tụi nó cối 61
           trung sĩ Bền, người vừa mới tốt nghiệp trường hạ       ly vào tụi tôi.”
           sĩ quan Đồng Đế, Phú đi sau cùng bao chót. Ngọn          - “Sĩ Phú, bình tĩnh, bắn ngay cho anh, kiểm
           đồi  không  cao  lắm,  nhưng  cây  cối  nằm  ngổn      soát lại con cái, nghe rõ không?”
           ngang chắn lối  đi,  hậu  quả  của những lần  giao       Chưa đầy 2 phút sau tôi đã nghe tiếng nổ của
           tranh trước đó. Tôi phất tay ra hiệu tiến lên, lòng    đạn pháo 105 ly rót lên trận địa, súng cối của địch
           hồi hộp căng thẳng, mắt tôi mở lớn quan sát về         giảm bớt cường độ. Lợi dụng khoảng thời gian
           phía trước, tai nghe rõ những bước chân của đồng       ngắn ngủi, tôi di chuyển thật nhanh kiểm soát lại
           đội. Chắc chắn địch ẩn nấp ở đâu đó và đang chờ        trung đội, sau đó tôi ra lệnh rút khỏi ngọn đồi, đem
           đợi chúng tôi. Khi tôi vừa băng ngang một thân         theo  tất  cả  thương  binh  và  tử  sĩ.  Tôi  ngồi  bệt
           cây thì địch khai hỏa, nỗi lo lắng trông chờ đã        xuống đất, dựa lưng vào gốc cây mệt mỏi, gọi máy
           được khai thông bằng những tràng AK chát chúa          báo cáo về đại đội:
           và những tiếng nổ dữ dội của B40. Tôi lao vội vào        - “Thiên Trường đây Sĩ Phú, tôi có 4 em đi tàu
           bên gốc cây, quát lớn:                                 suốt, 3 em rách áo.”
             - “Bền đâu, đưa anh em lên ngay.”                      Trung  úy  Thành  đổi  giọng  lúc  nào  tôi  cũng
             Đồng đội của tôi bám theo những gốc cây di           không rõ:
           chuyển lên, bắn trả thật dữ dội. Tôi vừa gọi máy         - “Đ.m, anh đang ở đâu mà giờ này mới báo
           báo về đại đội, vừa thúc anh em xông lên. Bỗng         cáo.”
           nhiên tôi thấy vắng hẳn đi tiếng súng M79, linh          - “Tôi cho anh em rút xuống rồi đích thân, tụi
           tính báo cho tôi biết đã có chuyện không may, tôi      nó pháo quá chịu không nổi.”
           vội  bò  nhanh  về  phía  Bính.  Trời  ơi,  Bính  nằm     - “Đ.m, tôi đưa anh ra toà án quân sự. Đ.m,
           ngửa trên mặt đất, khẩu M79 đã tuột ra khỏi tay.       Nhảy Dù gì mà mới chết có mấy thằng anh đã cho
           Tôi đè tay lên ngực Bính:                              tuột xuống rồi, đánh đấm gì mà hèn vậy.”
             - “Bính! Bính! Có sao không?”                          - “Đích thân nghĩ coi, tụi nó chấm sẵn tọa độ,
             Bính lặng yên không trả lời, chỉ đưa tay giật        cối ngay chóc, tôi đâu còn đủ quân để tấn công.”
           giật chiếc giây ba chạc. Nhìn Bính, tôi hiểu rằng        Mỗi câu nói trung úy Thành lại nhấn thêm một
           không thể nào cứu được nữa rồi. Cằm của Bính đã        câu chửi thề:
           vỡ, máu tuôn ra đầy miệng, tràn xuống ướt đẫm            - “Đ.m, bây giờ tôi cho anh một tiếng đồng hồ

                                                                  để làm lại, anh phải ở trên đó đêm nay, nghe rõ




                                                                                                               292

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   287   288   289   290   291   292   293   294   295   296   297