Page 121 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 121

Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.


               Allah. Tôi phải dùng hết khả năng trong đời mình để
               thực hiện hữu ích, công bình  và công lý cho người
               khác.”
               Bà Munshi nhìn xuống đất vừa nói nhẹ nhàng nhưng
               rõ ràng, “Chúng tôi làm việc tuy rất khó khăn nhưng
               chúng tôi làm theo sự hướng dẫn của Allah.”
               Dadajan  gật  đầu,  “Đúng,  đúng  vậy, phải  như  thế.
               Nhưng  có  rất  nhiều  loại  người  trong  thế  giới  của
               Allah. Sẽ có những người nói rằng vùng đất này chưa
               sẵn sàng để định cư, các người chưa có quyền sống
               ở đây. Các vùng đất mới nổi lên phát sinh ra nhiều
               tranh chấp về quyền sở hữu. “ Ông vuốt râu, “Tôi, tôi
               là người đơn giản. Tôi để cho luật của Allah và luật
               của đất cho biết thứ gì thuộc về tôi và tôi nên có thứ
               gì.  Nhưng những kẻ khác không phải lúc nào cũng
               thận trọng như vậy. Đó là điều tôi muốn nói chuyện
               với Kamrun Munshi.” Khi ông nội ngừng lại, có một
               khoảng trống im lặng. Bà Munshi quay nhìn  những
               đứa trẻ lấp ló. Chúng đã quen dần sự khác biệt và
               tiến đến gần khách lạ hơn.
               Dadajan  tiếp  tục, “Có những  kẽ  thiếu  suy  nghĩ  về
               những việc như đốt phá vài ngôi nhà, nhổ những cây
               đang trổ trái, uy hiếp và đe dọa những người dân vô
               tội. Họ tự cho rằng những thứ họ phá hoại, cuối cùng
               chỉ thuộc về dân tân thủy lập. Tôi không nói như vậy
               là đúng, chỉ đơn thuần là họ nghĩ mà thôi. Tuy nhiên,
               thật là tội nghiệp khi những người làm việc chăm chỉ
               như các người lại bị thiệt hại.” Dadajan ngừng lại lần
               nữa. Ông lấy một miếng naru trong chiếc bát trước
               mặt, rồi nhấm nháp trên chiếc đĩa  phẳng màu nâu.
               Đột ngột lên tiếng, “Các người phải nói với bất cứ ai
               đến  đây rằng  các người sống  ở đây vì  tôi.  Họ  sẽ
               không còn làm phiền các người nữa.”





                                         121
   116   117   118   119   120   121   122   123   124   125   126