Page 120 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 120
Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.
đầu tiên tôi thấy khuôn mặt bà rõ ràng. Với vẻ đẹp
của phụ nữ đồng quê đã phai tàn theo tuổi tác và lao
động. Tôi chọn món đồ ngọt màu nâu có kem và mút
nó, vị ngọt giòn tan ra trong miệng. Ông nội cầm cốc
nước, nhấp một ngụm. “Nước mát lắm, Babu, uống
đi con.” Tôi uống chiếc cốc kia. Nước ngọt. Dadajan
chép miệng, hỏi, “Kamrun Munshi đi đâu? Để vợ trẻ
một mình ở đây. Nhưng người đàn ông khác đâu?”
Đột ngột, đám trẻ nhỏ xuất hiện, những gương mặt
quỉ quái ló ra từ sau lưng các phụ nữ, theo dõi từ một
góc nhà. Họ im lặng nhìn chúng tôi cũng như những
người mẹ.
“Giờ này trong ngày, các đàn ông đều vào làng.”
“Anh Munshi đi vào khu chợ để làm gì?”
“Chúng tôi có ít trứng, một số rau, và cá từ sông
Ishwari. Anh đi bán để mua gạo.”
Dadajan nhìn những mảng đất màu sậm ở hướng tây
và nói, “Trứng, rau. Tôi thấy bà đã bắt đầu trồng, Dưa
hấu, cà chua, súp lơ. Hay lắm, đất sẽ được nêm chặt.
Như vậy, bà đã khá ổn định. Có bao nhiêu người ở
đây?”
Bà nhìn xuống và dùng ngón chân cào lên đất, “Trong
nhà tôi?”
“Không phải,” Dadajan sốt ruột, vẫy cây gậy. “Tất cả
mọi người, Bao nhiêu?”
“Ô, Vài hộ gia đình,” bà trả lời một cách mơ hồ.
Dadajan nhìn Alam Chacha, rồi nghiêng đầu ra hiệu.
Alam lặng lẽ bỏ đi, băng qua sân đến khu định cư.
Chung quanh nghe tiếng côn trùng kêu râm ran.
Dadajan mỉm cười, “Này, cô em, các người vừa dọn
đến đây. Tôi biết sẽ rất khó khăn, dân đại lục thường
không hiểu những trở ngại của cuộc sống vùng tân
thủy lập. Nhưng tôi, sống dưới sự quan phòng của
120