Page 147 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 147

Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.


               “Tôi té khỏi ghế.”
               “Đáng tiếc quá, thưa bà.”

               “Vào lúc giữa đêm, cậu trẻ, có biết tôi làm gì không?
               Tôi lắc đầu.
               “Tôi gọi cảnh sát.”
               Bà nhìn  lên trần nhà  và cười bình  thản, để lộ  hàm
               răng dài màu xám. “Cậu trẻ, có ý kiến gì về việc đó?”
               Đang sững sờ nhưng tôi biết ngay phải nói thế nào.
               Không một chút do dự, tôi la lên, “Thật tuyệt diệu.”
               Mala bật cười. Giọng nàng đầy ân cần, đôi mắt sáng
               ngời thích thú. Tôi chưa bao giờ nghe nàng cười như
               vậy trước đây. Bà Croft nghe thấy, quay sang Mala
               và trừng mắt.

               “Cậu trẻ, ai vậy?”
               “Thưa bà, cô ấy là vợ tôi.”
               Bà Croft đẩy đầu vào một góc đệm để nhìn rõ hơn.
               “Cô có biết chơi dương cầm không?”

               “Không, thưa bà.”
               “Vậy thì đứng lên đi.”
               Mala đứng lên, sửa chéo áo Sari trên đầu và giữ ở
               ngực. Đây là lần đầu tiên kể từ khi nàng đến, tôi cảm
               thất đồng tình. Nhớ lại lần đầu tiên đến London, học
               cách đi tàu điện ngầm đến quảng trường Russel, lần
               đầu đi cầu thang tự động, không thể hiểu khi người
               đàn ông kêu lớn “Piper”, nghĩa  là “giấy tờ”. Suốt cả
               một năm, tôi không giải đoán được, khi người soát vé
               nói, “Mind the gap” lúc tàu điện rời khỏi mỗi sân ga.
               Giống như vậy, mala đi xa nhà, không rõ nơi sẽ đến,
               sẽ nhìn thấy gì,  không có lý do nào khác hơn là để
               làm vợ tôi.  Tuy có vẻ lạ lùng,  nhưng  tôi  biết  trong
               thâm tâm mình, một ngày nào nếu nàng chết đi, sẽ


                                         147
   142   143   144   145   146   147   148   149   150   151   152