Page 54 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 54
Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.
Những người khác đến bằng ca nô theo dòng sông
lớn, mang bán khoai mỡ và cá. Thỉnh thoảng, có
những chiếc ca nô lớn, chở hàng chục người. Thỉnh
thoảng, chỉ một cặp vợ chồng ngư phủ trên chiếc
thuyền nhỏ đến từ dòng Anambara. Họ neo thuyền
ven sông, mặc cả qua lại bán cho hết đám cá. Sau
đó, người đàn bà leo lên bờ dốc đến trung tâm chợ,
mua muối và dầu. Nếu hôm nào bán được nhiều lời,
họ sẽ mua thêm vải vóc, mua bánh đậu xanh, bánh
đậu đen, và ô mai do các bà dân Igara làm, mang về
cho những đứa con ở nhà. Đến gần tối, họ chèo
thuyền trở về, mặt nước lung linh ánh hoàng hôn tiễn
đưa chiếc thuyền ra xa xăm nhỏ dần nhỏ dần cho đến
khi chỉ còn hình chiếc lưỡi liềm đen nổi trên mặt nước
và hai bóng người lắc lư qua lại.
Julius không phải là người gốc Umuru. Anh đến từ
một ngôi làng trong rừng cây, cách đây khoảng hai
mươi dặm. Sau khi đậu Tiêu Chuẩn Sáu tại một
trường truyền giáo năm 1920, anh đến Umuru nhận
làm thư ký trong các văn phòng của công ty Niger,
kinh doanh dầu dừa và hạt dừa. Các văn phòng nằm
bên cạnh khu chợ Umuru nổi tiếng. Trong hai hoặc
ba tuần lễ đầu tiên Julius phải tập quen dần cách làm
việc trong tiếng động ồn ào từ chợ. Đôi khi, người thư
ký trưởng vắng mặt hoặc đang ngủ, Julius đến gần
cửa sổ, nhìn xuống theo dõi sinh hoạt của một tổ kiến
rộng lớn. Hầu hết những người này đều không có mặt
ở đó ngày hôm qua, vậy mà chợ lúc nào cũng chật
ních. Thế giới có quá nhiều, quá nhiều người. Dĩ
nhiên, họ đồn rằng, không phải ai đến khu chợ lớn
cũng là người thật. Bà Ma, mẹ của Janet đã nói như
vậy.
“Một số phụ nữ trẻ đẹp mà chúng ta nhìn thấy đang
chen lấn trong đám đông không phải là người thật,
họ là mỹ nhân của dòng sông.”
54