Page 85 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 85
Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.
hè không giống như ở barrio (vùng, quận, khu phố)
trong Santo Domingo. Trong trại không có gì để làm,
không có gì để xem. Không có truyền hình, không có
điện. Rafa lớn tuổi hơn nên đòi hỏi nhiều hơn. Mỗi
buổi sáng thức dậy, anh đều tỏ ra bực bội, không hài
lòng. Anh đứng trước sân, mặc quần đùi, nhìn ra dãy
núi, sương mù tụ lại như màn nước, hàng cây Bìm
Bịp rực đỏ như lửa cháy trên núi. Anh nói, “như cứt.”
Tôi hùa theo, “thúi hơn cứt.”
Anh nói, “đúng quá. Khi nào trở về nhà, chắc tao nổi
điên, chinga (tao sẽ cà chớn) với bọn con gái và cà
chớn với tất cả mọi người, Tao sẽ không ngừng nhảy
nhót, giống như những anh chàng đã đoạt kỷ lục
nhảy liên tục bốn, năm ngày.”
Cậu Miguel có việc cho chúng tôi làm (chủ yếu là chẻ
cũi đun nhà hun khói và xách nước về từ dòng sông)
nhưng chúng tôi làm hết các việc này nhanh chóng
dễ dàng như cởi áo quăng xuống đất, suốt các giờ
rảnh còn lại, nhàm chán như tát vào mặt chúng tôi.
Tìm bắt những con jaivas (cua nhỏ) trong các dòng
suối hoặc dành nhiều giờ đi bộ băng qua thung lũng
để ngắm gái, nhưng chẳng có cô nào. Chúng tôi cài
bẫy bắt jurones (chồn?), nhưng chẳng con nào mắc
bẫy, rồi tập những gà trống phản ứng mạnh hơn bằng
cách tạt các thùng nước lạnh. Chúng tôi làm đủ mọi
việc để bận rộn cho hết ngày.
Tôi không bận tâm về những mùa hè như vậy, và sẽ
không quên chúng như Rafa. Khi về đến nhà ở thủ
đô, Rafa có đám bạn riêng, một bầy tiguere (du côn)
phá làng phá xóm, vẽ bậy chocha (hình tục tĩu) và
toto (hình trẻ con) lên tường và vỉa hè.
Về đến thủ đô, anh hiếm khi nói chuyện gì với tôi,
ngoại trừ nạt lớn, “Im đi, pendejo (ranh con).” Dĩ
nhiên, ngoại trừ khi anh ta nổi điên, rồi sau đó, với
khoảng 500 thói quen mà anh thích áp đặt lên tôi.
85