Page 89 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 89
Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.
“Vậy là còn nhiều,“ anh xác định. “Mày nghĩ xem, lẽ
ra con mắt phải là thứ đầu tiên mà con heo muốn ăn.
Cặp mắt mềm và mặn.”
“Làm sao anh biết?”
“Tao đã liếm thử rồi.”
Có thể đôi tai. Có thể lỗ mũi. Có thể những thứ gì nhô
ra khỏi mặt.
Mỗi người có mỗi ý kiến khác nhau về sự thiệt hại
của Ysreal. Cậu tôi nói, không đến nổi nào, nhưng
người cha rất nhạy cảm về việc bất cứ ai chế nhạo
đứa con trai lớn của mình. Điều này có thể chứng
minh trên việc đeo mặt nạ. Cậu nói, nếu chúng tôi
nhìn thấy mặt anh ta, sẽ bị ám ảnh suốt đời. Cũng vì
vậy, mẹ của chú bé thảm thương kia luôn luôn đến
nhà thờ cầu nguyện suốt ngày. Tôi chưa bao giờ
buồn quá vài giờ, ý nghĩ về cảm giác buồn kéo dài
suốt đời làm tôi khiếp đảm. Suốt đêm, anh tôi cứ véo
vào mặt tôi, xem tôi như trái xoài. Anh nói, “cái má
nè, cái cằm nè, cái trán sẽ khó hơn, da căng quá.”
“Được rồi, ừ…ừ …”
Sáng hôm sau, lũ gà trống gáy vang trời đất. Rafa
đổ cái ponchera (bát pha rượu) vào đám cỏ, thu dọn
giày dép ngoài hiên, cẩn thận để không giẫm lên
đống hạt cacao của cậu tôi đang phơi khô. Rafa đi
vào nhà hun khói thịt rồi bước ra với một con dao và
hai trái cam. Lột vỏ xong, anh đưa tôi một trái. Trong
lúc cậu tôi đang ho trong nhà, chúng tôi lên đường.
Tôi dự đoán Rafa sẽ đuổi tôi về, nhưng lần này, đi đã
xa mà anh không nói gì, khiến tôi càng lúc càng hớn
hở. Đã hai lần tôi lấy tay bụm miệng để khỏi bật cười.
Đi chầm chậm, vịn những cây nhỏ và trụ hàng rào
cho khỏi té xuống con dốc gồ ghề. Khói bốc lên từ
cánh đồng đã đốt cháy đêm hôm qua, đám cây chưa
tàn rụi hoặc chưa gãy đổ đứng trong đống tro đen
89