Page 93 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 93
Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.
Rafa cởi phanh áo ra, tự ngưỡng mộ mình. Tôi bắt
đầu khóc. Anh nhìn tôi một lúc rồi nói, “Mày mít ướt
quá.”
“Xin lỗi anh.”
“Mày làm sao vậy? Mình không làm gì sai cả.”
“Một chút nữa, em sẽ O.K.” Tôi dụi cánh tay lên mũi.
Anh ta nhìn chung quanh như đang vẽ khung cảnh
vùng đất. “Nếu mày không ngừng khóc, tao sẽ bỏ
mày ở đây.” Anh tiến về hướng một chiếc lều, nhìn
thấy dột nát dưới ánh nắng.
Anh ta biến dạng. Có thể nghe tiếng nói trong trẻo
vọng từ túp lều. Một đàn kiến đã tìm thấy đống xương
gà dưới chân tôi, đang siêng năng đục đẽo phần tủy
vụn. Đáng lẽ tôi bỏ về, như những lần Rafa đối xử
như vậy, nhưng chúng tôi đang ở rất xa, khoảng tám,
chín dặm. Tôi đuổi kịp anh ta ngoài chiếc lều. Đi
khoảng một dặm. Đầu óc tôi trống rỗng và cảm giác
lạnh.
“Hết chưa?”
“Hết rồi.”
“Mày luôn luôn mít ướt vậy sao?”
Tôi sẽ ngẩng mặt lên cho dù Chúa hiện ra trên trời đổ
mưa xuống. Rafa khạc nước miếng. “Mày phải cứng
rắn hơn. Cứ khóc hoài. Mày có nghĩ là cha chúng ta
hay khóc? Sáu năm sau cùng, mày nghĩ là cha đã
khóc hay sao?” Anh quay lưng lại với tôi. Chân anh
đạp lên đám cỏ dại, đè gãy cả thân cỏ.
Rafa chận một cậu học sinh mặc đồng phục màu
xanh da trời, da rám nắng, chỉ cho chúng tôi đường
đi. Rafa trò chuyện với một người mẹ trẻ, có em bé
đá đạp như người thợ trong hầm mỏ. Cô nói, “Phải đi
thêm một chú nữa.” Khi anh cười, cô nhìn sang
hướng khác. Chúng tôi đi quá xa, một nông dân tay
93