BĂNG ĐỒNG ĐÊM HÀNH QUÂN


TRẦN HOÀI THƯ

Băng đồng, băng đồng, đêm hành quân
Người đi ngoi ngóp, nước mênh mông
Về đây B́nh Định ma thiên lănh,
Mỗi bước đi rờn rợn âm hồn

Trung đội những thằng trai tứ chiếng
Những thằng bỏ lại tuổi thanh xuân
Diều hâu bôi mặt hù ma quỷ
Thuở đất trời bày đặt nhiễu nhương

Đêm của diều hâu về xứ khổ
Poncho phơ phất gió hồn oan
Trên vai cấp số hai lần đạn
Không một v́ sao để chỉ đường

Mưa lạnh thèm tu hơi rượu đế
Để quên tim nhảy nhịp lo âu
Giơ tay vuốt mặt lau tṛng kính
Giờ G, giờ G sao quá lâu

Th́ đi, đột kích trong ḷng địch
Chụm tiếp nồi cơm hộ Bắc quân
Cơm nóng thầy tṛ ăn đỡ đói
Ha hả cười, cơm của nhân dân

Trung đội cả tuần đêm không ngủ
Lương khô đă hết, chờ trực thăng
Hành quân một tháng trên An Lăo
Một tháng trời mưa thúi chiến trường

Pháo chụp người gào khan cả họng
Máy sôi tắt nghẹn chờ phi tuần
Miểng thép đâm xiên, thằng bạn gục
Hỏa châu vàng thoi thóp triền sơn

Địch vây xiết chặt bộ tiền phương
Quân băng đường máu về Bồng Sơn
Qua kênh, sương muối mờ tre bụi
Thánh giá chơ vơ nóc giáo đường

Nước nguồn đổ xuống ngày binh lửa
Những xác nào đă thúi hôm qua
Ai bạn ai thù sao quá thảm
Trên một ḍng cuồn cuộn oan gia

Con sông chia cắt bờ bi hận
Cột khói c̣n lưu luyến chiến trường
Có ai chạy loạn bơi xuồng kể
Một thước đi, xác ngập thước đường

Cây cầu sắt bắc qua tử địa
Bên kia sông ta chiếm rừng dừa
Đêm bỗng nghe quạ bầy động ổ
Gọi ran trời kinh động sao khuya

Lũ quạ trốn đi từ dạo ấy
Để giờ đây kêu động rừng phong
Quạ gọi bầy tháng năm tháng bảy
Sao ta gọi bầy thăm thẳm mù tăm

Trung đội ta những thằng giữ đất
Từ Qui Nhơn, Phù Cát, Phù Ly
Ra Tam Quan qua rừng An Lăo
Từ Kỳ Sơn, Phước Lư, An Khê

Đồng đội ta những người đă chết
Những Vọng, Nga, Nai, B́nh Ḷ Heo
Những Chấn, Hảo, Sơn, Tài Xóc Dĩa
Đàn diều hâu thảm thiết khóc ̣a

Lịch sử cũng vô t́nh thế đó
Người qua sông không nhớ con đ̣
Những người chết không c̣n nhắm mắt
Người sống giờ như những hồn ma.

TRẦN HOÀI THƯ

 

 


Thơ

Vũ Đ́nh Trường  
Phải tṛn đạo nghĩa nhé em 
Bỗng dưng.
Tâm sự người mẹ già  
Chuyện một đứa bé con và một ngày cuối tháng tư  
Làm sao quên 
Về lại Trường Sơn  
Anh người lính hùng  
Vinh danh Hải Quân VNCH 
Mai lại về rừng  
Một mảnh thơ cơ hồ rực lửa
Tháng 4 của thằng lính miền Nam Việt Nam  
Nhắc chuyện cũ... nói chuyện nay  
Danh dự người lính VNCH !  
Theo mưa dến cafe lính 
Em bồng con 
Ai thắng?  
Một thời chiến đấu cho quê hương

Ân sâu chưa trả
Người đánh giặc, kẻ rước thù?
Sông Bến Hải chia đôi t́nh mẫu tử
Lính khóc đàn anh
Đúng là mất nết!  
Nghĩa trang buồn  
Mất nước tự bao giờ  
Gửi mầy nằm lại  
Tao chôn mầy  
Đại đồng? đảng ăn!  
Những con dao hai lưỡi  
Cộng quân quá hèn  
Tháng Ba trong đời  
Sàig̣n, Bangkok và Em  
Tương tư  
Em ơi xin giữ lửa!  
Màu hoa trắng tôi yêu
Chớ nhu nhược  
Bảo vệ di sản tinh thần 
Đỉnh nào cao? 
Anh hùng Hồ Ngọc Cẩn  
Bổn cũ soạn lại?  
Áo gấm  
Đừng buồn nữa em!  
Nhớ thương
Sầu tím mắt buồn  
Vẫy chào vĩnh biệt vixi  
Hoa trên sóng  
Chẳng c̣n chi để bán  
Sẽ có ngày em cũng cần giúp đỡ  
Nh́n mà nhớ anh
Lễ t́nh yệu  
Nhớ người Chiến Sĩ vô danh  
Học thêm 
Trách!  
Tết của lính
Sao không... ở cùng em!
Mậu Thân anh nhớ ǵ không?
Đêm cuối tuần, cuối tháng, cuối năm
Băng đồng đêm hành quân
Một ánh sao khuya  
Lấy cḥng công an
Quà xuân  
Tâm sự cuối năm  
Lời mguyện cầu trong đêm Noel