Một mảnh thơ cơ hồ rực lửa


À không !
Thép súng lụy anh hùng
Máu , nước mắt , mồ hôi kể chuyện
Tháng tư về xiên một nhát gươm

Rừng đă cháy bàn tay bỏng cháy
Em đi đi tôi đứng lại ngăn thù
Bóp c̣ súng đêm ngày ṛng ră
Đâu ngờ kết thúc thật âm u

Vỗ nón sắt
Vỗ đời trai khinh bạc
Tráng sĩ hề
Tên tuổi ai hay
Cởi treidi xanh
Cuộn poncho thay vành tang trắng
Trắng tay rồi
Trang sử đắng cay

Thơ rực lửa
Nhiều năm chưa chịu tắt
Thế hệ sau rát bỏng anh hào
Chuyện đất nước không riêng người đi trước
Giọt lệ trào
chung nước mắt thương nhau

Monghoa Vothi

 

Cảm tác khi đọc thơ của Nguyễn Phúc Sông Hương dưới đây :

Giữa thập niên 1960 ở Huế bỗng dưng xuất hiện tập thơ "Vùng tủi nhục" gồm 25 bài của Thái Luân. Một cái tên rất lạ, không biết là ai. Chỉ biết rằng NS Phạm Duy đă lấy một bài thơ trong tập này để phổ nhạc, đó là bài "Bi hài kịch" (Đạo diễn đưa tay lên/ Đạo diễn đưa tay xuống/ Bi hài kịch mở màn...). Khi biết được tên thật của Thái Luân th́ anh không c̣n ở Huế nữa v́ anh đă là người lính. Bài thơ sau đây là tâm sự của người lính ấy sau ngày thất trận ở Xuân Lộc, 9 đến 20 tháng 4-1975.


NỬA HỒN XUÂN LỘC

Nguyễn Phúc Sông Hương

Nếu được như bố già thượng sĩ
Nghe tin lui quân chỉ nh́n trời
Vỗ về nón sắt, cười khinh bạc
Chắc hẳn ḷng ta cũng thảnh thơi.

C̣n ta nhận lệnh rời Xuân Lộc
Lại muốn t́m em nói ít lời
Nhưng sợ áo ḿnh đầy khói súng
Cay nồng mắt người gục trên vai.

V́ chắc ôm nhau em sẽ khóc,
Khóc theo vợ lính cả trăm người!
Em biết dù tim ta sắt đá
Cũng vỡ theo ngàn giọt lệ rơi.

Mây xa dù quen đời chia biệt
Ngoảnh mặt ra đi cũng ngậm ngùi
Rút quân, bỏ lại hồn ta đó
Bảo Chánh, Gia Rai lửa ngút trời!

Bí mật lui quân mà đành phụ
Mối t́nh Long Khánh tội người ơi.
Mất thêm Xuân Lộc tay càng ngắn
Núm ruột miền Trung hun hút rồi.

Sáng mai thức dậy, em buồn lắm
Sẽ khóc trách ta nỡ phụ người.
Ḷng ta như trái sầu riêng rụng
Trong vườn em đó vỡ làm đôi!

Đêm nay Xuân Lộc vầng trăng khuyết
Như một vành tang bịt đất trời!
Chân theo quân rút, hồn ta ở
Sông nước La Ngà pha máu sôi.

Thương chiếc cầu tre chờ thác lũ
Cuốn qua Xuân Lộc khóc cùng người
Ta đi, áo nhuộm màu đất đỏ
Cao su vướng tóc măi thơm mùi.

Tiếc quá nắng vàng phơi áo trận,
Vườn nhà em chuối chín vàng tươi
Ta nhớ người bên đàn thỏ trắng
Cho bầy gà nắm lúa đang phơi.

Chôm chôm hai gốc đong đưa vơng
Ru nắng mùa xuân đẹp nụ cười...
Nếu được đưa quân lên Định Quán
Cuối cùng một trận cũng là vui.

Núi Chứa Chan kia sừng sững đứng
Sư đoàn 18 sao quân lui?
Thân ta là ngựa sao không hí
Cho nỗi đau lan rộng đất trời.

Hồn ta là kiếm sao không chém
Rạp ngă rừng xanh, bạt núi đồi
Hỡi ơi! chân bước qua B́nh Giă
Cẩm Mỹ nhà ai khói, ngậm ngùi!

Lửa cháy, cả ḷng ta lửa cháy
Xóm làng Gia Kiệm nhớ khôn nguôi
Đêm nay Xuân Lộc, đoàn quân rút
Đành biệt nhau, xin tạ lỗi người.

Chao ơi tiếng tắc kè thê thiết
Kêu giữa đêm dài sợ lẻ loi
Chân bước, nửa hồn chinh chiến giục
Nửa hồn Xuân Lộc gọi quay lui.

Ta biết dưới hầm em đang khóc
Thét gầm pháo địch dập không thôi
Em ơi Xuân Lộc, em Xuân Lộc
Xích sắt nghiến qua những xác người.

Buổi chiều nhận lệnh rời Xuân Lộc
Ta muốn t́m em nói ít lời
Nhưng sợ em buồn, không nói được
Nên đành lặng lẽ mà đi thôi!

Ngại phút rời xa em sẽ khóc,
Bao người vợ lính sẽ buồn theo
Yếu đuối tim ta người chiến sĩ
Loạn rừng, tội nghiệp tiếng chim kêu.

Rút quân bỏ lại đời ta đó
Bảo Chánh, Gia Rai lửa ngút trời
Lửa ngút, trái tim ta lửa ngút
Trái tim người lính mới yêu người.

Cao nguyên bài học đầy cay đắng
Lớp lớp người rơi, lớp lớp rơi ...
Ta chẳng muốn làm người bại trận
Thành người t́nh phụ đó em ơi.

Ta đi áo nhuộm màu đất đỏ
Cao su vướng tóc măi thơm mùi,
Tội nghiệp nắng vàng chờ áo trận
Khi tàn chinh chiến sẽ đem phơi.

Em hỡi, em thương đàn thỏ trắng
Bầy gà mất mẹ sống mồ côi
Em hỡi em thương người lính trận
Người lính đêm nay phụ bạc rồi.

Bao năm ta trọn t́nh đất đỏ,
Một phút này thôi thẹn với đời
Sốt rét đêm run, ngày không ngă
Bao lần máu đổ dửng dưng cười.

Một phút này thôi, hừ lại ngă
Bỏ thành, bỏ đất nhục nào vơi.
Sáng mai chân bước qua B́nh Giă
Cẩm Mỹ nh́n lui luống ngậm ngùi!

Lửa cháy, cả ḷng ta lửa cháy,
Một trời Gia Kiệm nhớ khôn nguôi
Muôn năm em hỡi trời Xuân Lộc
Giữ nửa hồn ta măi với người.

Giữ nửa hồn ta bên chiếc vơng
Dưới giàn thiên lư bóng trăng soi .
Đêm nay quân rút sầu riêng rụng
Trong vườn em và trong tim tôi!

Tôi sợ một ngày mai bại trận
Để em côi cút lại trên đời
Xuân Lộc, trời ơi Xuân Lộc cháy
Ai gọi tôi về trời Gia Rai!

N.P.S.H.

 


Thơ

Christmas Eve prayers  
Wishes of the Dragon New Year 2024 
Nàng Mùi thất hẹn đầu năm 
Khúc ruột dư ngàn dặm 
Cho anh t́nh đầu 
Đời thi sĩ 
Hốt cốt bạn tù  
Tâm sự của bạn  
Tâm sự của thằng bạn vừa mới chết  
Thương xóm đạo  
Đời lính VNCH  
T́nh Việt kiều  
Thương ơi tuổi già!  
Có ai về Việt Nam  
Biển Đông và tương lai Việt Nam  
Tiếng Việt  
Trái cấm
Hạ buồn
Ngả ngớn
Quê hương trong tôi
Mùa Đông đất khách
Có bao nhiêu?
Noel 2023 
Mùa hoài cảm  
Thất đức sao hưởng phước  
Đại học máu  
Săn sóc người dưng...  
Khi nào  
Hoa t́nh giữ sắc thắm tươi  
T́nh chiến hữu  
Trang sử Việt  
Đời lưu vong  
Trên đất Mỹ  
Hơn 40 năm vẫn c̣n khổ  
Say đi cho nhẹ khói sầu  
Gặp lại cố nhân 
Tuổi già trên đất lưu vong  
Nụ cười trong mắt anh  
Salt Lake, Utah  
Tự sự  
Thơ của Trần Hoài Thư  
Tưởng nhớ nhà thơ Nguyễn Chí Thiện
Mùa thu nào?  
Chiều nào qua Thánh Địa  
"Văng" bút  
Vàng thu, vàng cúc, vàng cờ  
Cờ rũ
Một t́nh yêu vĩnh cữu  
Nụ cười trong mắt anh  
Giỗ anh  
Xin đừng bệnh nặng  
Lời cuối của lính  
Tomorrow I'm going!  
Bỏ ra đi ông
Tại sao tôi yêu người Thương Binh VNCH  
Người Thương Binh VNCH  
Đường về thiên thu  
Nhớ ngày Quân Lực 19 tháng 6  
QLVNCH - Kiêu hùng  
My Father  
Yêu cờ vàng

Ước mơ cuối đời của lính
Đă quốc không cộng!
Chiến hào...  
Tri ân anh
Vẫn giữ vững lập trường
Chiến sĩ vô danh   
Cau trầu sắp héo  
My mother  
Mẹ tôi  
Mẹ thôi than thở 
Màu hoa cài áo  
Quân lực nào thắng 
Ước nguyện  
Gởi tiền cho Mẹ  
Vạn vạn lư

Vũ Đ́nh Trường  
Phải tṛn đạo nghĩa nhé em 
Bỗng dưng.
Tâm sự người mẹ già  
Chuyện một đứa bé con và một ngày cuối tháng tư  
Làm sao quên 
Về lại Trường Sơn  
Anh người lính hùng  
Vinh danh Hải Quân VNCH 
Mai lại về rừng  
Một mảnh thơ cơ hồ rực lửa
Tháng 4 của thằng lính miền Nam Việt Nam  
Nhắc chuyện cũ... nói chuyện nay  
Danh dự người lính VNCH !  
Theo mưa dến cafe lính 
Em bồng con 
Ai thắng?  
Một thời chiến đấu cho quê hương

Ân sâu chưa trả
Người đánh giặc, kẻ rước thù?
Sông Bến Hải chia đôi t́nh mẫu tử
Lính khóc đàn anh
Đúng là mất nết!  
Nghĩa trang buồn  
Mất nước tự bao giờ  
Gửi mầy nằm lại  
Tao chôn mầy  
Đại đồng? đảng ăn!  
Những con dao hai lưỡi  
Cộng quân quá hèn  
Tháng Ba trong đời  
Sàig̣n, Bangkok và Em  
Tương tư  
Em ơi xin giữ lửa!  
Màu hoa trắng tôi yêu
Chớ nhu nhược  
Bảo vệ di sản tinh thần 
Đỉnh nào cao? 
Anh hùng Hồ Ngọc Cẩn  
Bổn cũ soạn lại?  
Áo gấm  
Đừng buồn nữa em!  
Nhớ thương
Sầu tím mắt buồn  
Vẫy chào vĩnh biệt vixi  
Hoa trên sóng  
Chẳng c̣n chi để bán  
Sẽ có ngày em cũng cần giúp đỡ  
Nh́n mà nhớ anh
Lễ t́nh yệu  
Nhớ người Chiến Sĩ vô danh  
Học thêm 
Trách!  
Tết của lính
Sao không... ở cùng em!
Mậu Thân anh nhớ ǵ không?
Đêm cuối tuần, cuối tháng, cuối năm
Băng đồng đêm hành quân
Một ánh sao khuya  
Lấy cḥng công an
Quà xuân  
Tâm sự cuối năm  
Lời mguyện cầu trong đêm Noel