Mày lại về VN “ăn Tết”

Tao mới biết mày luôn về “ăn Tết”,
Nhưng mày hằng trốn biệt chẳng t́m tao,
V́ ngại tao túm áo hỏi tại sao
Mày không nghĩ đến đồng bào đất nước.
Hăy nhớ lại vài chục năm về trước,
Khi Việt nam vừa được Mỹ bang giao,
Mày đă quên lời thề thốt đêm nao,
Vội lén lút xé rào về “ăn Tết”.
Tao bắt gặp, mày bèn thề sống chết,
Rằng về đây, cương quyết chỉ một lần,
Mục đích là để thăm viếng người thân,
Và cải táng mộ phần cho bố mẹ.
Nh́n mắt mày rưng lệ,
Tao phân vân rồi khe khẽ mủi ḷng,
Thầm nghĩ ai chưa quên hẳn giống ḍng,
Ắt c̣n có chút ǵ không đến nỗi.
Sau lần đó, mỗi thằng đi một lối,
Tưởng mày đà biết nghĩ tới quê cha,
Có ngờ đâu những lời nói thiết tha
Ngày xưa đó hóa ra là dối trá!!!
Tao đau ḷng được biết,
Bấy lâu nay, hễ Tết đến Xuân về,
Mày hầu bao rủng rỉnh ghé “thăm quê”,
Vui đàn đúm hả hê không biết mệt.
Tao nghe nói, có năm gần trước Tết,
Mày lên đồ lính trận thiệt oai phong,
Xuống Bolsa, hùng dũng giữa đám đông,
Hô chống Cộng, trông vô cùng lẫm liệt.
Nhưng sau đó, khi Sài G̣n đón Tết,
Bỗng có mày về lê lết ăn chơi,
Sáng la cà, chiều du hí khắp nơi,
Thỉnh thoảng lại giở tṛ chơi “từ thiện”.
Đám bè bạn xưa theo mày vượt biển,
Đă lắm thằng giờ hiện ở nơi đây,
Cùng mày luôn họp thành lũ thành bầy,
Đêm trác táng, ngày no say “thoải mái”.
Tao nhớ măi, lần đầu mày trở lại,
Mày vẫn c̣n ái ngại một vài phân,
Nhưng ngày nay mày ắt đă quen dần
Nên mặt mũi chân cẳng càng vênh váo,
Khác hẳn lúc năm xưa mày đă bảo,
Chỉ về đây để báo hiếu mẹ cha,
Nhân tiện thăm bè bạn với thăm nhà,
Trước khi phải rời xa quê măi măi.
Mày xui xẻo giờ bị tao gặp phải,
Chẳng sượng sùng, c̣n lải nhải biện minh,
Nào đi xa nên nhớ quá quê ḿnh,
Nào tiếng gọi gia đ́nh không dám căi!
Mày có biết khi xênh xang trở lại,
Mày vô t́nh đă làm hại quê hương,
Đă góp phần nuôi dưỡng bọn bất lương,
Đưa đất nước vào con đường hủy diệt.!!!
Chuyện quá khứ mày đà quên hết tiệt,
Quên vợ con mày chết ở Biển Đông,
Quên những ngày trại tỵ nạn long đong
Khúm núm sợ mất ḷng thằng gác Thái.
Tao chỉ hỏi lần này rồi măi măi
Quyết sẽ không gặp lại bản mặt mày,
Đứa chối từ thân phận để về đây
Đạp lên nỗi đắng cay toàn dân Việt.
Mày có thấy thường dân bị đánh giết,
Khách trên đường chỉ liếc mắt rồi thôi,
Vẫn thản nhiên, vẫn phớt tỉnh nói cười,
Nhân tính của người thời nay là thế đó!
Mày có thấy bầy công an cán bộ,
Bắt con dân yêu nước bỏ vô tù.
Bao nhà nông tài sản bị tịch thu
Chỉ c̣n biết ngậm căm thù, nuốt lệ?
Mày có thấy đám đầu xanh tuổi trẻ,
Trai rạc rài chẳng kể đến ngày mai,
Gái bán rao trinh tiết tận nước ngoài?
Đấy, hy vọng cùng tương lai nước Việt!
Mày có thấy năm nay về “ăn Tết”,
Bắc đến Nam, nhốn nháo Chệt đầy đường,
Trong ḷng mày có thoáng chút buồn thương
Cho vận mệnh của quê hương đất nước?
Hay mày vẫn c̣n vênh vang như trước,
Kệ quê nhà, miễn mày được vui chơi,
Được rượu chè cùng đĩ điếm thảnh thơi,
Mặc nước mất vào tay quân dị tộc?
Thêm một lần Bắc thuộc,
Leo loét buồn ánh đuốc giữa đêm đen.

Trần Văn Lương

 

 


Thơ

Christmas Eve prayers  
Wishes of the Dragon New Year 2024 
Nàng Mùi thất hẹn đầu năm 
Khúc ruột dư ngàn dặm 
Cho anh t́nh đầu 
Đời thi sĩ 
Hốt cốt bạn tù  
Tâm sự của bạn  
Tâm sự của thằng bạn vừa mới chết  
Thương xóm đạo  
Đời lính VNCH  
T́nh Việt kiều  
Thương ơi tuổi già!  
Có ai về Việt Nam  
Biển Đông và tương lai Việt Nam  
Tiếng Việt  
Trái cấm
Hạ buồn
Ngả ngớn
Quê hương trong tôi
Mùa Đông đất khách
Có bao nhiêu?
Noel 2023 
Mùa hoài cảm  
Thất đức sao hưởng phước  
Đại học máu  
Săn sóc người dưng...  
Khi nào  
Hoa t́nh giữ sắc thắm tươi  
T́nh chiến hữu  
Trang sử Việt  
Đời lưu vong  
Trên đất Mỹ  
Hơn 40 năm vẫn c̣n khổ  
Say đi cho nhẹ khói sầu  
Gặp lại cố nhân 
Tuổi già trên đất lưu vong  
Nụ cười trong mắt anh  
Salt Lake, Utah  
Tự sự  
Thơ của Trần Hoài Thư  
Tưởng nhớ nhà thơ Nguyễn Chí Thiện
Mùa thu nào?  
Chiều nào qua Thánh Địa  
"Văng" bút  
Vàng thu, vàng cúc, vàng cờ  
Cờ rũ
Một t́nh yêu vĩnh cữu  
Nụ cười trong mắt anh  
Giỗ anh  
Xin đừng bệnh nặng  
Lời cuối của lính  
Tomorrow I'm going!  
Bỏ ra đi ông
Tại sao tôi yêu người Thương Binh VNCH  
Người Thương Binh VNCH  
Đường về thiên thu  
Nhớ ngày Quân Lực 19 tháng 6  
QLVNCH - Kiêu hùng  
My Father  
Yêu cờ vàng

Ước mơ cuối đời của lính
Đă quốc không cộng!
Chiến hào...  
Tri ân anh
Vẫn giữ vững lập trường
Chiến sĩ vô danh   
Cau trầu sắp héo  
My mother  
Mẹ tôi  
Mẹ thôi than thở 
Màu hoa cài áo  
Quân lực nào thắng 
Ước nguyện  
Gởi tiền cho Mẹ  
Vạn vạn lư

Vũ Đ́nh Trường  
Phải tṛn đạo nghĩa nhé em 
Bỗng dưng.
Tâm sự người mẹ già  
Chuyện một đứa bé con và một ngày cuối tháng tư  
Làm sao quên 
Về lại Trường Sơn  
Anh người lính hùng  
Vinh danh Hải Quân VNCH 
Mai lại về rừng  
Một mảnh thơ cơ hồ rực lửa
Tháng 4 của thằng lính miền Nam Việt Nam  
Nhắc chuyện cũ... nói chuyện nay  
Danh dự người lính VNCH !  
Theo mưa dến cafe lính 
Em bồng con 
Ai thắng?  
Một thời chiến đấu cho quê hương

Ân sâu chưa trả
Người đánh giặc, kẻ rước thù?
Sông Bến Hải chia đôi t́nh mẫu tử
Lính khóc đàn anh
Đúng là mất nết!  
Nghĩa trang buồn  
Mất nước tự bao giờ  
Gửi mầy nằm lại  
Tao chôn mầy  
Đại đồng? đảng ăn!  
Những con dao hai lưỡi  
Cộng quân quá hèn  
Tháng Ba trong đời  
Sàig̣n, Bangkok và Em  
Tương tư  
Em ơi xin giữ lửa!  
Màu hoa trắng tôi yêu
Chớ nhu nhược  
Bảo vệ di sản tinh thần 
Đỉnh nào cao? 
Anh hùng Hồ Ngọc Cẩn  
Bổn cũ soạn lại?  
Áo gấm  
Đừng buồn nữa em!  
Nhớ thương
Sầu tím mắt buồn  
Vẫy chào vĩnh biệt vixi  
Hoa trên sóng  
Chẳng c̣n chi để bán  
Sẽ có ngày em cũng cần giúp đỡ  
Nh́n mà nhớ anh
Lễ t́nh yệu  
Nhớ người Chiến Sĩ vô danh  
Học thêm 
Trách!  
Tết của lính
Sao không... ở cùng em!
Mậu Thân anh nhớ ǵ không?
Đêm cuối tuần, cuối tháng, cuối năm
Băng đồng đêm hành quân
Một ánh sao khuya  
Lấy cḥng công an
Quà xuân  
Tâm sự cuối năm  
Lời mguyện cầu trong đêm Noel