Page 90 - dacsan-bk-2011
P. 90

con đường sống”. Gia tài những người “Tù Học Tập     năm Bác và Đảng vắt riết, cái gì cũng cạn kiệt, còn gì
           Cải  Tạo”  chúng  tôi  lúc  bấy  giờ  toàn  là  những  phế   đâu mà cải thiện!?. Cứt còn không có mà ĩa ra, lấy gì
           phẩm, những sáng tạo, sáng lượm, quăng ngoài đường,   làm Phân Bắc mà bón đất, nói gì “Bàn tay ta làm nên
           kẻ ăn mày cũng không thèm lấy.                       tất cả. Có sức người sỏi đá cũng thành cơm”. Đói khát!
               Mình không biết mình là “người tù” hay “con vật   Rách nát! Người dân ở đây nghèo tận mạng. Ði tới đi
           tù” hay “cái gì tù”…sao mà không giống con giáp nào   lui quanh năm cũng một bộ áo quần tơi tả giống nhau.
           hết  trên  thế  gian  nầy  cả.  Nó  với  tôi  cùng  tuổi  Ngọ,    Họ nuôi chó vừa để giữ nhà, vừa để xẻ thịt bán, vừa để
           năm Công Sản Bắc Việt vào Nam cướp của, mới băm      đẻ con đem ra chợ bán cũng vừa để chùi đít cho con.
           ba, tuổi của sức sống tràn trề và tương lai đi lên, thì rủ   Ðừng nói tôi “bêu rếu” chế độ. Một Cô Bộ Ðôi, đè con
           nhau  vào  tù,  hủy  hoại  cho  tàn  một  đời  mới  thôi.  Nó   xuống, banh đít ra, kêu “ki ki” tới lím. Việc nầy, tôi lại
           cũng  lè  phè  mà,  tôi  cũng  không  siêng  năng.  Gia  tài   thấy nhiều lần nữa ở K.2 của Z.30 C Hàm Tân. Bấy giờ
           chúng  tôi  nhỏ  xíu,  nhẹ  hời  nhẹ  hợt.  Những  anh  em   không phải Cô Bộ Ðôi Nhân Dân mà là Chị Công An
           khác, siêng năng cóp, nhặt, lượm, mót…gia tài của họ   Nhân Dân. Có lẻ họ tiết kiệm một chút thì giờ và một
           cồng  kềnh,  nặng  trịch,  lĩnh  kĩnh  những  thứ  rách  nát   miếng giấy lau đít cho con để đánh “Mỹ cút”, “Ngụy
           như thân phận tàn tạ của chúng tôi. Để ra mắt vùng đất   nhào”? Anh bạn Hùng Phòng 2,  Ðức Trực Thăng và
           mới heo hút rừng rú, một số người bị sốt vàng da, đi   tôi, thỉnh thoảng “liên hệ” với cha con ông nhà quê xa
           Trạm Y Tế cấp cứu với vài ba viên “xuyên tâm liên”!   trại đổi quần áo lấy gà, xôi. Họ nói”quần loa, áo lon
           Có  người  chết,  lạy  Trời,  cũng  có  người  trở  về.  Bác   quý lắm. Ở đây cái gì cũng tiêu chuẩn, mặc là lộ liền,
           Ngọc  trở  về  đi  không  nổi,  mình  mẩy  vàng  khè.  Một   là chết  ngay.  Khi  nào  xuống  Hà  Nôi  mới  diện  được.
           Ðại Úy, Phi Công Trực Thăng, đốn cây làm trại, bị cây   Coi  chừng  mấy  đứa  nhỏ.  Chúng  khoái  Cháu  Ngoan
           đâm  xuyên  bụng,  đổ  ruột,  chết  liền  tại  chỗ,  chết  oan   Bác Hồ, thích “tố” cha, mẹ, anh, chị, em để lập công
           chết  ức,  chết  tức  tưởi  không  kịp  ngáp!.  Ở  đây,  ngày   dâng Ðảng”.
           nào cũng đào hố trồng chè, đói và mệt chết mẹ, đêm        Một tối, nghe nhiều tiếng súng trên Dốc Cây Ða.
           nào  cũng  phải  nghiêm  túc  ngồi  “phê  bình”,  “kiểm   Hôm sau, Trại tuyên bố “vì anh Huỳnh Hữu Lộc trên
           điểm”,”bình  bầu  cá  nhân  xuất  sắc”,    “người  tốt  việc   đường dẫn giải về trại vượt chạy nên bị bắn chết. Anh
           tốt”, “người xấu việc xấu”... còm cõi cả lưng. Mục nầy,   Lộc, người Nam, Ðại Úy, Khóa II Sĩ Quan Biên Tập
           tôi  và  ông  bạn  Chánh  ráng  giữ,  không  để  liên  lụy,   Viên Cảnh Sát Quốc Gia. Ở đây cũng nghe có chuyện
           không để bị lưu ý là hên lắm rồi, chưa bao giờ được lên   tréo ngheo. Anh Hồng là một Trung Sĩ vì khoe với bồ
           bảng  vàng  người  tốt,  việc  tốt  hay  bị  vướng  vô  bảng   là Ðại Úy. Ðược bồ dắt tới địa điểm trình diện mà đi
           phong thần người xấu, việc xấu. Nhiều anh em vẫn còn   “học tập cải tạo”. Nghĩ 10 ngày là về, vẫn còn oai với
           tin rằng, học tập tốt, lao động tốt, sẽ sớm về với gia   bồ mà. Không may, bị đi tuốt luốt ra đến đây. Giả cũng
           đình, đã cực lực “lao động là vinh quang”. Tội nghiệp!.   đau, cũng có cái giá rất đắc. Có ai ngờ, nhờ đó ổng bả
           Về với gia đình chưa thấy, đã về với ông bà, ông vải   được đi Mỹ. Đâu khoảng một năm sau, một số, nói là
           trước người ta hay hộc ra từng bụm máu tươi rói hoặc   một  số,  chứ  hàng  ngàn  cải  tạo  viên,  èo  uột,  xơ  xác
           ở tù lâu hơn người ta.                               chúng  tôi  bị  đẩy  qua  bên  kia  rặng  Hoàng  Liên  Sơn,
               Tâm địa người Quốc Gia phúc hậu, làm sao  đỡ     Huyện Văn Bàn, Xã Dương Quỳ để khổ hết sức là khổ
           được  đòn  thù  dã  tâm  Marxist,  Leninist!?.  Không  thể   với loại “ruồi vàng”đốt một cái là đau chết điếng, lưu
           lấy tâm lý người ăn rau mà xét đoán ruột gan kẻ ăn thịt.   lại vết thẹo muôn đời trên làn da cằn cỗi;  để chết với
           Người ta nói, đúng lắm. Lúc bấy giờ họ bày ra chưong   rừng thiêng sơn lâm chướng khí, tai ương; để sống với
           trình “Kinh Tế Mới”, “lùa” bà con những người lính   dân tộc thiểu số Tày,  Mèo,  Mán,  được  dạy  rằng  “tụi
           đang ở tù lên rừng. Họ muốn xóa sổ cuộc đời người    nó, Bọn Ngụy ăn thịt người; để dấu “Tù Cải Tạo” vào
           lính đang bị nhốt. Họ cũng muốn giết sạch trơn thân   nơi  chân  trời  góc  biển  đìu  hiu  mà  hành  hạ,  mà  đánh
           nhân của những người bị gán tên “Nguỵ Quân”, “Ngụy   đặp, mà giết chết không sợ ai thấy... Đêm ngày cứ phải
           Quyền”. Thảm cảnh xẩy ra, không bút mực nào tả cho   chui rúc trong những “láng” là chuồng trâu, chuồng bò
           hết!                                                 của  hợp  tác  xã  vừa  mới  để  lại  đầy  nước  đái,  cứt...,
               Những người vợ mới qua tuổi đôi mươi biết làm    quyện thành lớp bầy nhầy thúi tha, bẩn thỉu …. Những
           gì nơi rừng sâu núi thẳm với hai, ba đứa con thơ tay   bữa cơm là, “bo bo”, sắn củ, “sắn dui”, khoai lang, bắp
           dắt, tay nách!? Chúng tôi quơ quào cây, cỏ, lá, rau, cào   hột…ăn không bao giờ đầy được một góc bụng. Thôi
           cào,  châu  chấu,  rắn,  rít,  nhái,  “chẫu  chuộc”,  cua   thì,  độn  với  bất  cứ  thứ  gi  ăn  được.  Bữa  nào,  Chánh
           đồng…và  bất  cứ  con-gì-nhúc-  nhích  để  cải  thiện.   cũng một nón sắt rau tập tàng hổ lốn. Trời sinh nó to
           Nhưng, Miền Bắc Xã Hội Chủ Nghĩa sau hơn ba chục     con, ăn nhiều, bù lại, nó nhanh nhẹn, mưu lược. Ở tù

                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2011 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 89
   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95