Page 158 - index
P. 158

Thu về.                                                - Sao vậy... hồi sáng, anh thấy lối vào Granville
             Rồi lá thay màu!                                     Island cũng bình thường, không đông xe lắm?!
             Thu trở lại, mang theo nuối tiếc lẫn ngỡ ngàng         Cô gái nhanh nhẹn thay mẹ giải thích với người
           như tình đời. Có lúc, người ta tìm đủ mọi cách để      cha:
           ra đi. Có người, rồi lại thản nhiên quay về nơi đã       - Dạ đúng vậy Ba, nhưng chỉ vài phút sau thì…
           từng trốn chạy, như mình đã chưa bao giờ bỏ đi.        có chuyện xảy ra, xe không được ra hay vào...!
           Người ta chóng quên hay lòng người cũng thay             Như tên gọi, Granville Island Public Market,
           màu đổi sắc!                                           nằm  trên  một  đảo  nho  nhỏ,  bên  dưới  chân  cầu
             Có lá thay màu theo mùa. Có lá xanh vẫn giữ          Granville là khu phố có nơi mua sắm, ăn uống ...
           màu xanh thẫm, như những cây thông gàn bướng.          Qua đoạn đường ngắn hai chiều duy nhất để ra và
           Ngọn thông xanh chẳng bao giờ ủ rũ, dù muôn            vào, lối xe chạy trở thành đường một chiều, theo
           năm vẫn chọn kiếp cô đơn. Thông không chịu đổi         ba cạnh hình tam giác. Xe phải chạy gần như trọn
           màu lá xanh cố hữu, mặc tình cho những hàng cây        vòng đảo mới trở lại ngả ba, để ra khỏi khu chợ.
           quanh mình xôn xao trong gió khoe sắc lá đang          Thấy ánh mắt cha ngạc nhiên, chờ được biết thêm,
           chuyển từ vàng sang đỏ. Thu sang, người ta thích       cô gái lớn ngồi gần cha khẻ tiếp lời em:
           làm dáng, tạo nụ cười trên môi, long lanh trữ tình       - Dạ... có người nhảy từ trên cầu xuống đường
           trong ánh mắt để được ống kính thu giữ hình ảnh        xe chạy bên dưới...!
           mình cùng hàng cây đang đổi màu lá, trước khi            Câu  chuyện  ngưng  lưng  chừng.  Bốn  người
           sắc ánh rực rỡ mà chóng tàn ấy sẽ rơi rụng, chỉ        chợt yên lặng. Một lúc sau người cha hỏi nhỏ:
           còn trơ trụi cành sau vài cơn gió mạnh.                  - Tự sát...?!
             Nắng về chiều, ánh vàng nhạt yếu ớt len qua            Người mẹ và hai cô gái nhìn nhau rồi nhẹ gật
           khung  cửa  kính  của  nhà  hàng.  Có  lẽ,  mới  vào   đầu.
           "Happy Hour", giờ của bia rượu cùng nhiều món            - Sao đến thế?!
           ăn được bán hạ giá, nên bên trong nhà hàng chưa          Ông ta lầm thầm như tự hỏi, rồi âu lo nhìn ba
           thấy đông khách cho lắm.                               mẹ con:
             Rồi cửa mở, hơi gió lạnh bên ngoài được dịp            - Mẹ con chắc không chứng kiến?!
           theo những người khách mới lùa vào. Nhưng rồi            - Dạ không!...
           nhà hàng  ấm  hơn  khi  thêm được khách vào ăn           - May mắn!.. mấy mẹ con chỉ hay biết tin sau
           uống. Bốn người bước nhanh vào bên trong nhà           đó mà thôi!
           hàng rồi ngồi vào các ghế quanh bàn theo lời mời         Không gian chừng như ngưng đọng.
           của nhân viên đón tiếp.                                  Đâu đây có những tiếng thở dài.
             Không biết có phải chiều thu làm lòng người            Thức ăn chiều mang đến. Họ nhận dĩa thức ăn
           chùng xuống!                                           của mình, khẻ mời nhau ăn. Hương vị thức ăn hấp
             Bốn người khách mới ngồi yên lặng một lúc rồi        dẫn  từ  khứu  giác  đến  vị  giác  nhưng  chiều  nay
           mở thực đơn, lướt qua tên thức ăn. Chốc sau, mâm       không có tiếng rộn ràng của dao nĩa trên dĩa thức
           thức uống được mang đến bàn trước, cà phê cho          ăn cùng tiếng nói cuời như những thực khách ở
           người đàn ông, ba ly nước lạnh cho ba người phụ        hai bàn gần đó. Không nghe ai bàn bạc hay nói chi
           nữ và gia đình tuần tự đặt thức ăn chiều.              thêm về những gì không vui đã xảy ra, nhưng chắc
             Uống thêm hớp cà phê, người đàn ông để tách          hẳn hãy còn lắm bâng khâng ngậm ngùi cho số
           xuống, nhìn ba mẹ con ân cần thăm hỏi:                 phận của người bị đưa đẩy đến ngỏ cụt.
             - Sao... mẹ con đi chơi có vui không?                  Con người, ở thời đại nào và ở đâu cũng có
             - May mà anh để mẹ con em đi bộ vào chợ,             khổ!
           không thì chưa chắc anh quay xe trở ra ngoài để          Nhưng cái khổ cũng có trăm thứ khác nhau.
           đi công chuyện được...                                 Người ta khổ vì sức khoẻ, công danh sự nghiệp
             Nghe  vợ  mình  nói  thế,  người  đàn  ông  ngạc     hay vì tình yêu và danh vọng. Còn ở đất nước bị
           nhiên nhìn vợ và con rồi hỏi thăm:                     cộng sản cướp chính quyền như Việt Nam, người
                                                                  ta phải chịu đủ thứ khổ.




                                                                                                               158

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   153   154   155   156   157   158   159   160   161   162   163