Page 206 - index
P. 206
Ân tình từ tạ bằng khăn trắng ĐÔI MẮT ANH
Anh đã điểm tô đậm sắc cờ.
Như giọt sương buồn rơi lặng lẽ Tôi muốn nhìn sâu trong mắt anh
Âm thầm rớt nhẹ giữa trời đêm Để tìm thấy được khoảng trời xanh
Như lòng sương phụ sầu vây kín Để tìm trong mắt người yêu dấu
Chôn giấu trong tim những nỗi niềm. Còn giữ hay không một bóng hình.
DÁNG CHIỀU BUỒN Tôi thấy mùa đông về trong đó
Như màu lá úa rụng bên song
Trời chiều buông rũ sắc vàng Nét buồn u uất như tiềm ẩn
Chợt qua lối cũ mơ màng dáng xưa Như giọt sầu đang nhỏ xuống lòng.
Cố nhân giờ đã về chưa?
Gom bao thương nhớ cho vừa tiếng yêu Tôi biết anh buồn vì thân phận
Tìm nhau, tìm đã bao chiều Của người vong quốc ở trời xa
Anh đâu hiểu được bao nhiêu nỗi lòng Tháng năm dần giết đời trai trẻ
Thoảng trong cơn gió thơm nồng Dư ảnh ngày nao đã nhạt nhòa.
Dáng xưa còn đọng tình trong thuở nào
Bên trời hoa lá lao xao Đã quá xa rồi thời cung kiếm
Nghe sầu rơi rụng, nghẹn ngào ngẩn ngơ Rập rềnh vó ngựa lộng biên cương
Tình buồn đem gởi vào thơ Chiến bào xếp lại từ hôm ấy
Chiều ru cơn mộng mịt mờ khói sương Bỏ cả hoài mơ, bỏ chiến trường.
Người đi phiêu bạt dặm trường
Gót chân lãng tử còn vương bụi hồng Anh như con hổ giữa lồng son
Hướng về một cõi mênh mông Nhớ mãi rừng xanh, nhớ mỏi mòn
Yêu anh một thuở, chờ mong trọn đời Nhớ thuở tung hoành nơi trận tuyến
Giờ đây tim nát tơi bời Nhớ hoài đêm ngủ ở đầu non.
Dấu yêu ngày cũ rã rời sắc hương
Anh đi vào cõi vô thường Tôi nhìn trong mắt nhiều bỡ ngỡ
Xót xa một giấc miên trường nghìn thu Như vừa lạc mất cõi trời mơ
Thôi anh, vĩnh viễn xa mù Như vừa đánh mất linh hồn cũ
Tình yêu khép kín ngục tù tâm linh Thay thế vào đây kiếp sống hờ.
Giáo đường vang giọng cầu kinh
Em về một nẻo lặng thinh cúi đầu Tôi biết anh mơ về chốn cũ
Người xưa giờ đã về đâu Mái trường thân mến giữa rừng thông
Để em ôm mãi nỗi sầu triền miên Lâm viên muôn thuở buồn sâu kín
Cố quên một thuở ưu phiền Đà Lạt muôn đời vẫn nhớ mon
Chiều nay khép kín niềm riêng cuối đời
Cung sầu vằng vặc chơi vơi Bạn bè nay đã về muôn ngã
Anh ơi có nhớ một thời ước mơ Mộng lớn ngang trời bỗng dở dang
Giờ anh ở cõi xa mờ Sầu dâng lên mắt người cô lữ.
Vì yêu non nước hững hờ duyên em Nhớ thuở đao binh cuộc chiến tàn.
Nằm trong huyệt lạnh đêm đen
Buồn không anh hỡi vừa nhen nhúm tình Tôi muốn mắt anh bừng sáng dậy
Mà người đã vội hy sinh Tràn đầy hy vọng ở ngày mai
Để duyên đôi lứa chúng mình xót xa Bên trời hoa đã cười trong gió
Sầu theo bóng rũ chiều tà Không thể vùi chôn trọn kiếp này.
Từ nay muôn thuở chào xa cuộc tình…
206
Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX