Page 131 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 131
Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.
trời nóng, tôi mặc áo khoác và đeo cà vạt, đối với việc
này cũng như đi đến bất kỳ cuộc phỏng vấn nào. Tôi
chưa bao giờ sống chung một nhà với người không
phải Ấn Độ. Ngôi nhà đó, có hàng rào dây sắt bao
quanh, màu trắng nhạt có đường viền nâu sẫm, một
đám bụi cây Đầu Xuân trồng phía trước và bên hông.
Khi bấm chuông, tiếng nhỏ nhẹ của người phụ nữ mà
tôi đã nói chuyện qua điện thoại, từ phía bên kia cánh
cửa, “Làm ơn, xin chờ một chút.”
Sau vài phút, một phụ nữ rất già và bé nhỏ mở cửa.
Một khối tóc tuyết được sắp đặt như cái bao nhỏ dính
trên đầu bà. Khi vào đến nhà, bà ngồi lên chiếc ghế
gỗ dài ở cuối cầu thang có trải chiếc thảm hẹp. Khi
đã ngồi vào vị trí, trong vùng ánh sáng nhỏ, bà chăm
chăm nhìn tôi, không cách nào rời khỏi sự chú ý của
bà. Mặc chiếc váy đen dài, trải rộng như chiếc lều
cứng trẽn sàn, một chiếc sơ-mi trắng ủi hồ có vải
phồng quanh cổ và cổ tay. Hai tay xếp lại trên đùi,
những ngón tay dài xanh xao, các khớp xương sưng
và móng tay vàng cứng. Tuổi tác đã mài mòn những
đường nét phụ nữ, khiến bà gần giống một người đàn
ông, đôi mắt nheo lại nhưng sắc lẻm, hai bên mũi đầy
nếp nhăn. Đôi môi nứt nẻ nhạt màu, gần như tiệp vào
khuôn mặt. Đôi lông mày không còn nữa, tuy vậy,
trông bà rất dữ tợn.
Bà gần như ra lệnh, “Đóng lại.” Lớn tiếng dù tôi chỉ
đứng cách đó vài bước. “Buộc sợi xích rồi bấm cái
nút trên núm tay. Đây là việc đầu tiên khi anh bước
vào nhà, rõ chưa?”
Tôi khóa cửa theo lời hướng dẫn rồi quan sát căn
nhà. Bên cạnh ghế dài là chiếc bàn tròn nhỏ, chân
bàn bị che phủ như người phụ nữ mặc chiếc váy ren.
Trên bàn có một cây đèn, một đài phát thanh, một
chiếc ví da nhỏ có móc cài bằng bạc, và một chiếc
điện thoại. Một cây gậy chống lớn dựng bên cạnh.
131