Page 133 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 133
Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.
vào túi, mô tả sự kiện chung quanh (một cảnh hoang
tàn tráng lệ, theo lời của một phi hành gia), Họ trò
chuyện cùng tổng thống qua điện thoại, rồi cắm một
lá cờ trên đất mặt trăng. Cuộc du hành này được ca
ngợi là thành tựu tuyệt vời nhất của con người.
Bà lớn tiếng, “Một lá cờ trên mặt trăng, này cậu trẻ,
tôi nghe từ đài phát thanh, thật là tuyệt diệu, phải
không?”
“Vâng, thưa bà.”
Chưa hài lòng với câu trả lời của tôi, bà yêu cầu,
“Phải nói là tuyệt diệu, nói đi.”
Bối rối và hơi bị xúc phạm bởi sự đòi hỏi. Làm tôi nhớ
lại lúc còn nhỏ bị học cửu chương, phải lập lại sau lời
thầy giáo, những cậu bé ngồi xếp bằng trên sàn trong
phòng học của trường Tollygunge. Cũng làm tôi sực
nhớ ngày đám cưới của mình. Phải lập đi lập lại câu
thơ tiếng Phạn liên tục sau vị chủ tế, những câu hầu
như chẳng hiểu gì, để nối kết tôi và người vợ. Tôi im
lặng.
Bà gầm lên, “Nói đi, tuyệt diệu.” Tôi lầm bầm, “Thật
tuyệt diệu.” Rồi phải lập lại lần thứ hai lớn tiếng cho
bà có thể nghe. Thật là miễn cưỡng phải la to như
nạt người lớn tuổi, nhưng bà không hề tỏ vẻ bất mãn.
Nếu có bất cứ điều gì, câu trả lời của tôi làm bà khoan
khoái. Lệnh tiếp theo của bà là “Đi xem phòng.”
Đứng dậy, lần lên theo một cầu thang hẹp. Thấy năm
cửa phòng, hai cửa ở hai bên ở hai bên hành lang
hẹp một cách cân xứng, và cửa còn lại ở đầu đối
diện. Chỉ một cánh cửa mở. Phòng có giường đôi,
trần nhà nghiêng như con dốc, một tấm thảm bầu dục
màu nâu, một bồn rửa bắt ống chảy lộ thiêng, một
chiếc tủ có ngăn kéo. Một cánh cửa mở vào phòng
treo áo quần, cánh cửa khác mở vào phòng tắm và
nhà vệ sinh. Cửa sổ mở rộng, rèm lưới rung rinh gió
133