Page 138 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 138

Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.


               cổ bằng hạt nhựa trắng, và đeo một chiếc kính mắt
               móc sợi  dây xích đong  đưa  trước ngực. Phía  sau
               chân nổi  nhiều đường gân xanh màu sẫm, bắp tay
               chảy xệ như trái cà tím nướng. Cô nói, đang cư ngụ
               tại  Arlington,  một  thị  trấn  xa  hơn  đại  lộ
               Massachusetts. “Tôi đến mỗi tuần, mang thực phẩm
               và đồ dùng cho mẹ tôi. Bà đã mời anh dọn đi chưa?”

               “Thưa cô, mọi chuyện vẫn tốt đẹp”
               “Một số cậu trẻ bực bội bỏ chạy. Tôi nghĩ, bà ưa thích
               anh. Anh là người thuê đầu tiên mà bà gọi là người
               tử tế.” Cô nhìn, rồi để ý đôi chân trần. (Tôi vẫn có cảm
               giác không quen khi đi giày trong nhà, luôn luôn tháo
               ra trước khi vào phòng.) “Anh mới đến Boston, phải
               không?”
               “Thưa cô, tôi mới đến Mỹ.”
               “Từ đâu?” Cô nhướng lông mày.

               “Từ Calcutta, Ấn Độ.”
               “Vậy hả, khoảng một năm trước, có một anh ở Brazil
               thuê  phòng  ở đây.  Anh sẽ  thấy  Cambridge là  một
               thành phố quốc tế.”
               Tôi gật đầu và tự hỏi không biết cuộc chuyện trò này
               kéo dài bao lâu. Ngay lúc đó, tiếng nói của bà Croft
               vọng lên  từ cầu thang. “Các người xuống lầu ngay
               bây giờ.”
               Helen lớn tiếng, “Chuyện gì?”
               “Ngay bây giờ.”
               Helen thở dài, “Để con mang giày đã.”

               Tôi theo Helen xuống cầu thang. Hình như cô không
               mấy vội vàng, có lúc phàn nàn vì đau đầu gối. Helen
               hỏi lớn tiếng, “Mẹ đi không chống gậy, phải không?
               Mẹ không được đi nếu không dùng gậy.” Cô ngừng




                                         138
   133   134   135   136   137   138   139   140   141   142   143