Page 31 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 31

Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.


               “Mẹ đã tha thứ cho con từ lâu,” mẹ nói bằng giọng
               khàn đục, bằng cách nào đó, bà tưởng tượng ra điều
               gì  Muto muốn nói.  Lúc bấy giờ, dòng nước mắt tự
               nhiên chảy dài trên má chúng tôi.
               Rồi Muto gọi tên tôi, chị níu mấy đầu ngón tay tôi với
               bàn tay lạnh và những ngón tay run rẩy.
               “Em nghĩ chị sẽ sống lại không?” Chị thì thầm yếu ớt.
               Tôi tự nhủ, sẽ không khóc, mặc dù trái tim tôi đang ở
               ven bờ xẻ đôi vì đau đớn.
               “Chị chưa chết đâu. Phải rồi, chị sẽ khỏe lại.  Ngày
               mai, mẹ và em sẽ đưa chị vào bệnh viện. Bác Katty
               hứa sẽ trả hết chi phí.”  Muto thở dài, rút tay lại  rồi
               quay mặt vào tường.
               Tôi nhìn  ra cửa sổ. Sao trời mờ nhạt, ánh trăng thê
               lương ẩn mình sau đám mây dày. Xa xăm nghe tiếng
               cú kêu. Điều mà tâm trí  tôi ghi nhận là sự lãng  phí
               danh dự của một phụ nữ.
               Tôi nói với con cú, mày lấy giùm các xui xẻo ra khỏi
               gia đình tao. Đã quá mười một giờ, nhưng tôi không
               buồn ngủ.















                                          31
   26   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36