Page 36 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 36

Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.


               Đêm thứ ba, nhờ sắp đặt ca trực sớm hơn để có cơ
               hội  vào bệnh  viện thăm hỏi  thương binh.  Cửa mở
               sẵn.  Anh  ta  bước vào,  thấy nàng  đang  mang  một
               khay ăn tối đến cho người lính.  Anh chào và hỏi liệu
               có thể thăm viếng họ. Cô trả lời, “Sao lại không được.
               Tôi  muốn  anh  gặp  anh  Hassan  để  nghe  anh  kể
               những chi tiết về trận chiến. Tôi nghe cả chục lần,
               nhưng nghe lại lần nữa cũng không sao.” Anh đi theo
               cô.
               Đứng cạnh bên nàng nhìn Hassan băng bó trên đầu,
               cả hai bật cười khi nghe anh ta nói, “Su’ad là cô y tá
               nghiêm  khắc, chỉ  muốn tôi  nằm dài  như  xác chết,
               thậm chí, không cho tôi hút thuốc lén.” Khi nàng cười,
               Ramiz  nhìn  thấy  răng  cô rất  trắng,  ánh  mắt sáng
               bừng một ý chí bất khuất. Không khí trong phòng kích
               thích anh lên tiếng, “Nhưng mà, chắc anh phải đồng
               ý với tôi, cô là y tá giỏi?”
               “Giỏi? Cô là người giỏi nhất trong các y tá. Tử tế hơn
               cả mẹ già của tôi. Cô luôn luôn xuất hiện bên cạnh,
               cho uống thứ này thứ khác, cho luôn cả thức ăn, đồng
               thời, đáp ứng những chuông reo từ khắp căn phòng.
               Thậm chí khi có một chút giờ nghỉ, sẽ ngồi đan len
               bên cửa sổ.”
               “Đan len?”

               Nhớ đến món quà áo tặng. Tay anh lần mò tìm những
               nút trên chiếc áo choàng dày. Mở nút để lộ áo len bên
               trong. Quay sang hỏi, “Cô có nhận ra chiếc áo này
               không?”
               “Vâng, vậy ra anh là người nhận áo.”

               “Tôi không xứng đáng sao? Tôi vẫn cất giữ tấm thẻ
               viết ở đây, để nhắc nhở tôi làm nhiệm vụ anh hùng.”
               Một hồi chuông dai dẳng yêu cầu sự giúp đỡ, nàng
               bỏ đi để anh ở lại với Hassan, đang hỏi anh xin điếu



                                          36
   31   32   33   34   35   36   37   38   39   40   41