Page 35 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 35
Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.
Nhướng mắt nhìn rồi đưa tay lạnh ngắt đón nhận tách
trà. Nghĩ rằng sẽ lịch sự hơn nếu nói chuyện với nàng
trước khi uống. “Cô có thấy công việc ở đây vất vã
lắm không?”
Với một động lực bất ngờ, cô trả lời: “Có phải anh
nghĩ rằng tôi không giỏi đủ để gánh trách nhiệm này?”
“Tôi … Không, à, không hề …”
Nghẹn lời, anh nâng tách trà lên, uống một hơi, nóng
bỏng cháy cổ họng. Trả tách lại, không một lời cảm
ơn. Khi nàng vừa đi được vài bước, anh gọi lớn tiếng,
“Cô ơi,” Tại sao anh không hỏi tên? Chẳng mất mát
gì. Cô ta dừng chân, anh tiến lại gần, “Xin lỗi, tôi tự
hỏi liệu có thể biết được tên cô?”
Vừa cười vừa trả lời, “Tại sao không? Chúng ta đều
là đồng đội. Tôi tên Wad.”
“Tôi, Ramiz. Bạn bè gọi là Sarge. Chúng ta có nên
bắt tay không?”
Cô cười và đưa tay ra rồi nhẹ nhàng biến đi như lúc
đến.
Su’ad. Thật kỳ lạ. Một Su’ad khác. Dường như anh
gặp may mắn với tên này. Vài ngày trước, Ủy ban
Phụ nữ Arcre đã tặng món quà áo len đan bằng tay
và mền cho quân đoàn Ả Rập. Trong mỗi chiếc túi có
tấm thẻ mang tên người phụ nữ trẻ đã đan áo, với đôi
lời động viên tinh thần. Anh nhận quà, tìm trong túi,
rút ra tấm thể, bật que diêm sáng lên, đọc dòng chữ
“Su’ad Wahbi,“ ngay bên dưới, “Mong ước một vị anh
hùng nào đó sẽ mặc chiếc áo này.” Que diêm tắt,
dòng chữ tối đen, anh bỏ tấm thẻ vào túi. Có thể nào
là cô ấy? Nếu đúng, chẳng phải đây là sự trùng hợp
thú vị hay sao? Anh quay sang mở cửa, thấy đã bị
khóa.
35