Page 37 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 37
Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.
thuốc lá mà anh ta đã hứa sẽ không hút cho đến khi
Su’ad cho phép.
Hai tuần trôi qua, những thương binh bắt đầu hồi
phục và xuất viện. Tất cả các người lính ngoại trừ một
thương binh phải chuyển sang bệnh viện khác.
Nhiệm vụ bảo vệ của Ramiz đã kết thúc, anh phải trở
về công việc huấn luyện các tân binh. Anh sẽ gặp gỡ
đám lính mới và gửi các lính cũ đi. Khi bóng tối buông
xuống, anh sẽ mang súng thi hành nhiệm vụ gác
đêm. Khi bình minh ló dạng, anh mới trở về, quăng
mình lên chiếc giường sắt trong căn nhà chỉ có một
phòng. Lúc đó mới có giờ nghĩ đến nàng.
Cả tuần trôi qua, anh không gặp Su’ad. Nàng đang ở
đâu? Tại sao anh lại cảm thấy thôi thúc khi nghĩ đến
nàng và trân trọng chiếc áo len do Su’ad đan.
Sáng hôm qua, anh phát hiện ra một điều gì khi thay
đổi y phục. Nàng đã đan rồi đan mà không biết ai sẽ
mặc chiếc áo. Có lẽ, nàng đã từng hình dung người
đàn ông mặc áo đó như thế nào. Chắc hẳn, mong
muốn anh ta cao lớn, vai rộng, một loại đàn ông mang
tính anh hùng. Anh quay lại soi mình vào gương trên
tường, sờ nắn bắp thịt trên tay. Rồi bật cười vì sự
ngớ ngẩn khi tự theo dõi mình. Nhưng có hại gì đâu,
khi anh có những hành vi buồn cười như vùi mặt vào
áo hay hôn nó thắm thiết?
Vào ngày thứ tám, tình cờ gặp nàng trên đường phố,
không mặc đồ y tá. Chận lại, anh nói: “Xém chút nữa,
tôi không nhận ra cô khi không mặc đồng phục.” Bắt
tay anh, cô trả lời, “Bệnh viện đã chuyến đi hết các
hồ sơ. Hôm nay, tôi không còn việc gì làm. Còn anh
như thế nào?”
“Huấn luyện tân binh ban ngày. Canh gác ban đêm,
không bận lắm nhưng không có trà uống.”
37