Page 45 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 45

Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.


               trong  góc,  đầy  trong  giỏ,  y nguyên  như  lúc  Su’ad
               mang đến. Sẽ rất đau đớn, nhưng sẽ cứu được năm
               mạng người.
               Giá nào anh phải trả? Anh có thể nào chịu đựng khi
               thấy hai bàn tay xé ra từng mảnh rồi hàm răng nhai
               ngấu nghiến mảnh bánh mì đọng đầy máu của nàng?
               Mắt  anh  mờ đi  vì  không  muốn  thấy.  Chuyện  này
               không bao giờ có thể xảy ra, cho dù tất cả bọn họ
               phải chết đói. Họ không khá gì hơn cô là bao nhiêu,
               vì vậy, nếu họ chết thì sao? Cô đã chết vì mang bánh
               mì đến cho họ, rồi họ chết đói vì không ăn bánh mì.
               Cái chết của cô không cứu được ai. Họ đang từ chối
               bánh hiến dâng, được mang đến để thử nghiệm nhân
               tính hoặc tối thiểu là nhân tính của anh. Họ có lầm lỗi
               gì  để phải  chết đói? Nhưng rồi nếu  họ chết đói  thì
               sao? Họ chỉ có thể quên bánh mì ở đàng kia. Trong
               mọi trường hợp, họ không nghĩ đến điều này. Từ chối
               ý nghĩ ăn bánh mì, sẵn sàng chờ đợi một tiếp tế khác
               hoặc chịu chết. Và cũng chết theo họ là những cơ hội
               trả thù cho cô.
               Trả thù? Đúng rồi, làm sao anh ta có thể quên được
               việc này? Làm sao anh có thể chọn chết như chó đói,
               và kéo theo năm đồng đội chết với mình? Vì vậy, khi
               chạm trán với nhiều cách chết, cần phải suy nghĩ về
               nó. Nếu anh đã muốn chọn sự chết, đừng chọn chết
               đói.  Su’ad  sẽ  không bao  giờ cho  phép  người  anh
               hùng làm điều như vậy. Anh rùng mình vì đau khổ.
               Anh nhận ra suốt đêm qua, đã nghĩ về cơn đói nhiều
               hơn về Su’ad. Cơn đói đã đình chỉ mọi cảm giác khác.
               Thật là một kinh nghiệm thảm thương.
               Anh gọi các đồng đội, họ gần như không thể mở mắt.
               Gọi tên từng người: Ibrahim, Wadee, Salih, Alimad,
               và Abdullah.  Họ vây thành vòng tròn chung quanh,
               anh sẽ đứng lên, đi lấy bánh mì. Khi đưa tay mở giỏ,
               anh sẽ kể cho họ nghe một câu chuyện xa xưa về đất


                                          45
   40   41   42   43   44   45   46   47   48   49   50