Page 147 - index
P. 147

bộc lộ… Tôi còn nhớ, khu cư xá nơi tôi ở, một số       được tự do buôn bán, tất cả đều thuộc quyền kinh
           thanh niên đi lên Bảy Hiền coi xử tử một cháu trai     doanh của nhà nước CS. Dân phải có sổ gạo, mua
           con của một ông thiếu tá bị đi học tập, về kể lại      bao nhiêu tuỳ theo số người trong gia đình. Chính
           nguyên nhân, chỉ vì bà mẹ ghẻ của cháu ở nhà tằng      vì chính sách này mà những năm tháng sống trong
           tịu với một cán bộ phường, cháu bắt gặp, nên bà        chế độ CS, người dân miền Nam đã lâm vào tình
           ta  đã  vu  oan  cho  cháu  ăn  cắp  tiền  của  bà  với   trạng đói thê thảm, cơm không có mà ăn, ngay cả
           phường khóm và cháu đã bị làm kẻ hy sinh cho           đến khoai, sắn và nhất là bo bo một loại thức ăn
           mục đích khủng bố, răn đe người dân của bọn Việt       cho trâu bò, cũng không có đủ để lấp cho lưng
           cộng khát máu. Rồi thêm nữa rất nhiều những vụ         lửng cái dạ dày lép kẹp của con người. Còn đâu
           giết người với những lý do nhỏ nhoi vớ vẩn, như        thời nấu cơm bằng bếp ga, bếp dầu, bếp điện, bếp
           vụ nhà sách ở đường Nguyễn Minh Chiếu, Phú             than. Bây giờ điện, ga không có, nấu nướng chỉ có
           Nhuận. Chỉ vì muốn bảo vệ tài sản không để cho         đun bắng củi mục, lá khô như những năm tháng
           bọn mặc áo đen, đeo băng đỏ, có mang súng, lấy         của đầu thế kỷ 19. Trước năm 1954, khi còn ở
           cớ bài trừ “văn hoá đồi trụy” cướp đi tài sản của      Hànội, tôi thường theo mẹ đi đến đường Lò Sũ
           mình, mà gia đình chủ nhân đã phải hy sinh mấy         nằm phía sau chợ Hôm để mua than đá về đun, hai
           người con, trong đó có một trung úy BĐQ bị xử          mẹ con ngồi nắm từng nắm than giống như những
           tử tại chợ Phú Nhuận. (Tiệm sách này là nơi chúng      quả bàng, nhưng có khá hơn bấy giờ là than nhiều
           tôi  vẫn  thường  tới  mướn  truyện  về  xem.  Cũng    hơn đất. Rồi hai mươi mốt năm sau, tôi lại cùng
           chính vì chiến dịch đánh “văn hoá đồi truỵ” này        con gái ngồi nắm từng nắm than đá mà bùn nhiều
           mà biết bao tài liệu văn hóa quý giá, những cuốn       hơn than, để nấu cơm không khác gì những ngày
           sách  giá trị đã bị  thiêu  hủy bởi  bọn dốt  nát và   còn ở HàNội năm nào.
           ngông cuồng, thật đáng tiếc thay). Xem ra mạng           Đời sống người dân miền Nam càng ngày càng
           sống con nguời trong chế độ CS không đáng bằng         lầm than, đói khổ, những đợt đổi tiền, đợt đánh tư
           con  ong,  cái  kiến,  muốn  giết  là  giết,  nhiều  khi   sản đã làm cho người dân trở thành kẻ vô sản. Tiền
           không cần lý do, và nếu có lý thì cái lý đó thuộc      bạc không có, phải bán dần những đồ đạc trong
           về quyền của kẻ vô học, khát máu khi có súng           nhà mà sống, vì thế máy truyền hình, máy catsette,
           trong tay, chỉ tội nghiệp cho những người dân vô       tủ lạnh, giường chiếu, đồ đạc v…v…đều dần dần
           tội bị giết oan.                                       rủ nhau ra đường để Bắc tiến. Dân miền Nam hồi
             Thế rồi những năm tháng sau đó, sự kềm kẹp           đó gọi bọn CS miền Bắc là bọn bốn V, nghĩa là
           người dân đã bắt đầu được thi hành: nào là chế độ      “Vào, Vơ, Vét, Về”, là đồng nghĩa với ăn cướp.
           hộ khẩu để hạn chế quyền tự do đi lại, chế độ tem      Điều này đủ hiểu họ đã kinh tởm, khinh ghét bọn
           phiếu thực phẩm để cai quản cái dạ dày người dân,      chúng như thế nào.
           chính sách đổi tiền để bần cùng hoá mọi người và         Tôi còn nhớ, trên một chuyến xe buýt, một bà
           nhất là khi bọn CS thi hành việc đánh tư sản mại       cụ người Bắc di cư, đã chỉ vào mặt mấy tên bộ đội
           bản để chiếm nhà, chiếm tài sản mồ hôi nước mắt        đang dành chỗ ngồi với bà:
           của dân thì người dân miền Nam đã bị gục ngã             - Tao đã sợ tụi mày quá rồi, từ miền Bắc tao
           hoàn toàn.                                             chạy vào đây, sao tụi mày còn đuổi theo, bây giờ
             Đang được hưởng một cuộc sống no đủ, tiện            lại còn dành chỗ với tao nữa. Cộng Sản tụi bây là
           nghi của nền văn minh hiện đại, toàn dân miền          một lũ côn đồ, khát máu. Đi đi, đi về Bắc đi, trả
           Nam Việt Nam bị đẩy lùi về thời cổ đại hoang sơ,       chỗ lại cho tao.
           khi mà bọn CS đã đem những chính sách lỗi thời,              Mấy tên bộ đội mặt cứ nghệch ra, chả hiểu sao
           lạc hậu, dốt nát và ngu xuẩn của bọn chúng áp đặt      bà cụ này lại chửi mình, nhưng người dân miền
           lên lớp người văn minh của miền Nam.Bắt đầu            Nam thì ai cũng hiểu rõ câu chửi của bà, bởi vì
           bằng lập lại sổ gia đình mà chúng gọi là hộ khầu,      người ta đã quá chán ghét những bộ mặt lừa dối
           cấm tự do đi lại, mọi sự xuất nhập khỏi nơi cư trú     và tham tàn của bọn CS miền Bắc rồi.
           đều phải khai báo. Rồi đến thời kỳ tem phiếu: gạo,          Khi chồng tôi bị lừa đi tù cải tạo, một nách với
           đường …chúng gọi là nhu yếu phẩm cũng không            hai đứa con thơ dại và một bào thai trong bụng,




                                                                                                               147

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   142   143   144   145   146   147   148   149   150   151   152