Page 194 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 194

Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.


               “Chỉ cần nấu những loại rau này, phần còn lại chỉ cần
               trông coi.” Sau khi nói với Kikuko, ông nhìn tôi trong
               vài giây bằng ánh mắt kỳ lạ. Sau cùng, ông lên tiếng,
               “Ba đưa con nên đi xem chung quanh nhà. Đã lâu rồi
               con chưa thấy lại.”

               Khi chúng tôi ra khỏi bếp, nhìn lui Kikuko, nhưng cô
               ta đang xoay lưng. Cha tôi nói nhỏ. “Em con là cô gái
               tử tế.”
               Theo chân ba tôi từ phòng này sang phòng khác. Tôi
               đã quên nhà mình rộng như thế nào. Đẩy cửa phòng
               này ra, thấy phòng khác xuất hiện. Nhưng các phòng
               đều  trống  rỗng,  đáng  kinh  ngạc.  Trong  một  căn
               phòng, mở đèn không sáng, các vách tường tối hù,
               cái thảm rơm nhợt nhạt dưới ánh sáng hắt vào từ cửa
               sổ.

               “Căn nhà này quá rộng cho một người ở. Bây giờ, ba
               không có nhu cầu sử dụng hết các phòng.”
               Cuối cùng, ông mở cửa vào một căn phòng chứa đầy
               sách  và  giấy  tờ.  Có  hoa  trong  bình  và tranh  trên
               tường. Tôi  nhận  thấy có cái gì  trên chiếc bàn  nhỏ
               trong góc phòng. Đến gần, thấy một chiếc tàu chiến
               bằng nhựa, loại  chế tạo cho trẻ em. Mô hình  chiếc
               tàu đặt trên một số tờ báo. Rải rác chung quanh là
               những  mảnh  nhựa  xám. Cha tôi  bật  cười. Đi  đến
               chiếc bàn, cầm chiếc tàu lên. “Kể từ khi dẹp công ty,
               ba có thêm thời giờ rảnh  rỗi.” Ông lại  cười, khá lạ
               lùng. Trong chốc lát, khuôn mặt ông lắng xuống dịu
               dàng. “Thêm giờ rảnh rỗi.”
               “Điều này mới lạ. Ba lúc nào cũng bận rộn.”

               “Có lẽ, rất bận rộn,” Ông nhìn tôi mỉm cười, “đáng lẽ
               ba nên làm người cha chu đáo hơn”
               Tôi bật cười. Ông tiếp tục nhìn ngắm chiếc tàu chiến.
               Rồi nhìn  lên.  “Ba không có ý định  nói với con điều
               này, nhưng tốt nhất, có lẽ, con nên biết. Ba tin rằng

                                         194
   189   190   191   192   193   194   195   196   197   198   199