GỬI EM CÔ GÁI B̀NH LONG !!!

Biệt kích vô danh- cô giáo Pha
Câu chuyện t́nh một thời đă qua
Việt Nam Cộng Ḥa trong tao loạn
Nhẹ nhàng xao xuyến t́nh nở hoa

Chàng đă vị quốc mà vong thân
Nàng ơi thương nhớ biết bao lần
Mộ tử sĩ bài thơ vương vấn
Cô gái B́nh Long đẹp vô ngần!!!

Tám Ủa KimLoan




Mà cô giáo Pha để lại trên tấm bia trước nghĩa trang Liên Đoàn Biệt Cách 81 Nhảy Dù tại An Lộc c̣n có một bài thơ khác của cô viết tặng cho binh chủng kiêu hùng này của QLVNCH:

“Anh Biệt Kích hề ngàn xưa bất hứa
Em thục nữ hề trong trắng ngoài xinh
Ta quen nhau hề Lư Bạch lưu linh
Khi chợt tỉnh hề khối t́nh trong mộng

Em chỉ muốn hề thương chàng qua bóng
Để rồi mơ hề rồi mộng rồi mơ
Biệt Kích ơi hề tâm ư thành thơ
Xin gửi đó hề chừ thương nhớ măi.”
( Cô Giáo Pha )

Bài thơ dưới đây của một người lính Biệt Kích vô danh. Anh là một hạ sĩ trẻ của Biệt–đội I. Tháng 1/1975 nhảy vào Phước Long. Bị thương và bị bắt. Trong giờ phút cuối cùng của đời người, anh đă cố viết được một bài thơ rất cảm động với mong muốn gửi tặng cô giáo Pha.

Anh ấy đă chết sau đó 8 ngày và bài thơ đă được giao lại cho một người bạn đồng cảnh ngộ. Và anh bạn ấy đă học thuộc ḷng mang tới vùng đất Tự Do từ lao tù CS.

Tựa bài thơ đó là “Gửi Em, Cô Gái B́nh Long.”

Thơ rằng:

Nhớ theo Hổ Xám vào An Lộc
Đội pháo trên đầu như đội mưa
Múa kiếm đứng ngăn thù cửa Bắc
Mà tưởng ḿnh là Nguyễn Huệ xưa.

Trong tiếng đạn reo mù khói trận
Bỗng gặp em, cô giáo như mơ
Em ngồi rũ tóc trong hầm tối
Đọc tiếng kinh cầu, như đọc thơ.

Lạy Chúa con là người ngoại đạo
Nhưng tin có Chúa ngự trên trời
Chúa ơi, Biệt Kích là thi sĩ
Thi sĩ cầm gươm như đi chơi.

“An Lộc địa sử ghi chiến tích
Biệt Kích dù vị quốc vong thân”
Lời thơ hôm ấy sao hay quá
Nghĩa trang buồn như tiếng lá rơi.

Pha hỡi, bây chừ em đâu nhỉ?
Cô giáo hôm xưa đă lấy chồng?
Chúc em hạnh phúc răng long bạc
C̣n anh hôm nay vào Phước Long.

Anh theo quân vào nơi hiểm địa
Hét tiếng xung phong đến vỡ trời
Bắn cháy xe tăng như uống rượu
Mà tưởng em đang rót chén mời.

Bóng địch chập chùng nơi cửa ngơ
Ba trăm quân đánh một sư đoàn
Mănh hổ nan địch quần hồ bại
Anh thối binh về mà thấy oan.

Nửa chừng lại gặp cơn băo lửa
Toán Delta bị kích giữa đàng
Ôi lại Phước Long lưu chiến tích
Anh bị trúng đạn giữa rừng hoang.

Và chừ giờ đang ngồi bó gối
Tay xích chân xiềng trong trại giam
Máu bụng vẫn tuôn ra như suối
Anh biết ḿnh thôi thế là tan.

Nhưng giây phút cuối anh vẫn nhớ
Màu áo hoa dù nón mũ xanh
Nhớ dáng em xưa cô giáo nhỏ
Họa bút thành thơ như tiếng oanh.

“Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu
Cổ lại chinh chiến kỷ nhân hồi”
“Xá ǵ một cơi đi về đất
Biệt Kích lưu danh, Biệt Kích đời”.

Bài viết của Oanh Nguyen

Thân mến
TQĐ

 

 


Thơ

Về đâu
Trắng tay
Gửi em cô giáo B́nh Long!!!
Thơ điếu nhà văn Giao Chỉ
T́m nhau
Về quê cưới em
Đêm ngồi nhớ bạn
Luân vũ ca
Đừng về nữa  
Tiển biệt  
Bởi anh là lính VNCH  
Cơn mưa dầm
Tạ lỗi với Trường Sơn  
Bài thơ cho chị  
Sinh bắc tử nam  
Tôi là người bán hàng  
Cũng đành chịu lỗi
Buổi trưa quê
Trăng tàn độc ẩm
Thiếu úy Quí thư không gửi  
Tệ!  
Nhé em! 
May mà thua anh vài tuổi 
Nếu ai có hỏi 
Cho anh t́nh đầu
Tôi và anh
Muôn thuở ân t́nh
Đà Lạt phố núi
T́nh sử
Mẹ đưa con vào lớp vở ḷng

Đà Lạt phố núi
Cho em t́nh cuối
Cạn ḷng
Đời chan ḥa những t́nh yêu
Hạ buồn
Lệ t́nh
Trả lại em
Đọc Nửa hồn Xuân Lộc
Tự nhiên già!
Qua sông
Nếu ai có hỏi
Bà mẹ đất Thừa Thiên
Gánh dừa
Tượng tiếc thương  
Khúc bi hùng giữa rừng lá thấp  
Đà Lạt phố núi
30 tháng Tư, nhớ cơn mưa dầm  
Tháng Tư, những câu ngắn
Tháng Tư và những câu hỏi
Tháng Tư này lật trang sử sang chương
Nụ cười trong mắt anh
Lời nguyện cầu của người ngoại đạo
Tháng Ba về  
Về lại Charlie  
Nhớ  
Em đi  
Sắc màu nỗi nhớ
Ngày tàn cuộc chiến
T́nh chiến hữu
Thuyền nhân lại nhớ thuyền nhân
Anh hùng không tên
Tâm sự người lính trẻ Pháo Binh
Thập loại cô hồn hiễn hách chi mộ kính...
Hoài cảm
Huynh đệ chi binh
Thương Ca 1 - Tưởng như c̣n người yêu
Đường về Hậu Giang
Ướp hồng tuổi ngọc
Duyên nghiệp
Chị và em
Nụ cười sao thánh thiện
Một bài thơ hay của TT Nguyễn Văn Thiệu
Bóng Xuân xưa
Xuân nơi đây
Xuân chưa về
Khu vườn t́nh ái
Lời nguyện cầu của người ngoại đạo
Anh ơi chỉ c̣n thơ
Chỉ một lần thôi